- Trang chủ
- Dược Thủ Hồi Xuân
- Chương 47: Nghênh đón
Tác giả: Lê Hoa Bác
Edit: thanhfuong
Sắp tới ta cần làm tiếp bộ Dược hương trùng sinh nên mỗi ngày sẽ post luân phiên nhé. Hoan nghênh các nàng ủng hộ
"Cái gì? Biểu ca cùng dì hai ngày đã đến sao?" Ninh Tiêm Bích khó nén kinh hỉ, nàng nhớ tới kiếp trướckhi nàng xuất giá, dì và biểu ca thêm rất nhiều đồ cưới, đó là dì và biểu ca- thân thích duy nhất của mẫu thân đối với mình tốt, bởi vậy trong long thật sự có hưng phấn.
Cũng không phải là bây giờ, sau hai ngày mới đến” Dư thị cũng khó nén hoan hỉ , thấy bộ dáng nữ nhi, cũng nhịn không được trêu gheo nói: “ Yêu, đây thực là vì nghe tin dì và biểu ca nên trở về sớm? ta không tin ngươi nghe xa ngan dặm đâu”
Ninh Tiêm Bích hì hì cười nói: "Tuy rằng không nghe xa ngan dặm, nhưng bởi biết sự kiện hai ngày nay, cho nên ta cố ý nói với tam gia gia không đi Hạnh Lâm Uyển, chuyên tâm ở nhà ngênh đón dì và biểu ca lại đây."
Dư thị nghe lời nữ nhi nói, trong đầu thập phần dễ chịu, sờ đầu nàng cười nói “ nữ nhi của ta thật ngoan, cuối cùng không vì sách thuốc mà làm bất hòa với thân thích “ nói xong lại thấy Lan di nương tiến lên nói “ bên trong viện không ở được, tỳ thiếp dẫn người đến xem, nếu để di thái thái và con trai ở lại không tốt lắm”
Tuy rằng Dư thị nói “ Bọn họ là hộ thương gia, nơi nào chú ý nhiều như vậy?” Nhưng Lan di nương vẫn mang theo người đi sửa sang , kiểm tra lại một phen. Cái gọi là có qua có lại, thái thái mấy năm nay đối với nàng rất tốt, trong phủ nhiều di nương, nhưng không ai so với mình thư thái hơn, nên Lan di nương vì Dư thị tẫn một phần trách nhiệm và tâm lực
Ngày hôm sau không có động tĩnh, thẳng đến chạng vạng, dì Dư thị mới phái gia nhân lại nói , cả nhà lớn nhỏ đã ở bến tài, cách kinh thành 20 dặm, sáng ngày mai sẽ vào thành
Dư thị nhớ tỷ tỷ, cả đêm không ngủ ngon, sáng sớm tỉnh lại, thấy trượng phu đã thu thập sẵn sang, Dư thị liền nghi hoặc nói “ gia làm cái gì vậy?”
Ninh thế Bạc cười nói “ Nhìn ngươi đêm qua ngủ không tốt, ta tính hôm nay đi tiếp tỷ tỷ cùng cháu ngoại trai” Vừa dứt lời, liền nghe Dư thị kinh ngạc nói: "Điều này sao được? Gia là thân phận gì? Phái vài hạ nhânlà được rồi, không cần ngài tự mình..."
Không đợi nói xong, chỉ thấy Ninh Thế Bạc lắc đầu cười nói: "Không phải nói như vậy , di thái thái vẫn là ngoại đạo , cần gì phải chú ý thân phận phía sau? Ta vẫn là muội phu của nàng, vốn nên đi tiếp khi thuyền cập bờ, lại chờ không thấy nàng truyền tin, lúc này đã hơi chậm, nêu còn không đi tiếp có phải quá thất lễ? "
Nói xong rốt cuộc mang theo vài gia nhân ra phủ, nơi này Dư thị nhìn trượng phu rời đi, chỉ cảm thấy trong lòng nóng bỏng, vừa mới thấy Lan di nương đi tới, nàng liền quay đầu rưng rưng cười nói: "tỷ muội chúng tađều là có phúc khí , có được một phu quân như vậy, đừng nói này thân phận, chính là bình dân , cũng không được hắn săn sóc như vậy."
Lan di nương cười nói: "Cũng không phải vậy đâu, thái thái so với tỳ thiếp có phuc khí, tỳ thiếp không có lão tử, không nương, chỉ còn một ca ca tẩu tử, thái thái biết là dạng người gì, không đến cướp đoạt là tốt rồi, nơi nào còn có cảm tình?”
Dư thị nghe nàng nói như vậy không khỏi nhớ đến ca ca nhà mình, lẩm bẩm nói “ thiên hạ ca ca đều như vậy sao? Từ trước ca ca cũng rất đau ta, nhưng khi có tẩu tử lại biến thành như vậy? Nếu không phải người đứng ở đó , ta cũng không dám tin đó là ca ca ta”
Lan di nương cũng cười khổ nói “ tỳ thiếp cũng nói như vậy, chỉ là thiên hạ này nữ nhân tốt không thiếu, sao chúng ta lại có tẩu tử như vậy” nói tới đây mới tỉnh ngộ, vội vàng cười nói “ xem tỳ thiếp không hiểu chuyện này, nói chuyện này để làm chi? Thái thái cũng không cần biết, chỉ cần biết di thái thái lại đây, ngày sau ngài cũng có người nói chuyện”.
Dư thị cười nói” cũng không phải, ta mộng cũng không nghĩ đến thái thái cho cơ hội như vậy, chỉ sợ lúc này đại phòng và chi thứ hai cũng sẽ để ý, sợ than lệ, ngày sau thân thích các nàng đến đây, cũng muốn so bì”
Nói đến đây, trên mặt không khỏi thêm vài phần biến hóa, lắc đầu nói “ không được, để ta cùng tỷ tỷ nói, tuy rằng đến nơi này, nhưng nửa điểm không thể ở trong phủ, dù sao nàng cũng có tiền, đến thời điểm nên cầm chút bạc, mua nhà hoặc thuê nhà, có thể nhóm tỷ muội chúng ta chung một chỗ, không phải tốt nhất?”
Lan di nương cười nói: "Tuy rằng bên ngoài, nhưng đây là ổn thỏa nhất”
Hai người nói chuyện, trời dần dần sáng, chỉ trong chốc lát, Ninh Tiêm bích và Ninh Triệt Tuyên rời giường, , rửa mặt chải đầu hoàn tất, hướng cha mẹ thỉnh an, lại nghe nói phu thân muốn đi tiếp dì, tuyên nhi không khỏi cao hứng nhảy dựng lên
Dư thị cùng Lan di nương thập phần kỳ quái, hài tử nhỏ vậy biết cái gì? Sao lại cao hứng như vậy? Bởi vậy Dư thị liền đem Tuyên nhi kéo đến , ha ha cười nói “ tuyên nhi cao hứng cái gi? Chớ không phải là ngóng trông găp biểu ca đi?
Ninh triệt tuyên đem ngón tay bỏ vào trong miệng, nhìn nhìn Ninh Tiêm Bích, sau đó cười rộ lên: "Tỷ tỷ nói, dì cùng đại biểu ca lại đây sẽ mang ăn ngon , Giang Nam có thức ăn ngon nhất."
Thằng nhóc này, mình chẳng qua dỗ hắn mới nói như vậy, trong nháy mắt, ngược lại bán đứng mình sạch sẽ.
Ninh Tiêm Bích vừa tức giận vừa buồn cười, Dư thị và Lan di nương nhìn lẫn nhau, đều không nhịn được cười nói, Dư thị nhìn Ninh Tiêm bích nói “ Ngươi a, quen thói hống đệ đệ, lừa tuyên nhi chỉ thích ăn mọi thứ khác đều không nhận”
Ninh Tiêm Bích nghĩ , có chuyện gì liên quan tới ta? Dĩ thực vi thiên, có thể thấy được con cháu Viêm Hoàng đều có một tính đó là thích ăn. Vào thời đaiạ này còn chưa nghe nói chứng bệnh kén ăn a .
Tuy rằng Dư thị trong lòng đã rất nôn nóng, nhưng việc nên làm vẫn phải làm, nhìn Ninh tiêm bích và Ninh triệt tuyên mặc quần áo mới, trnag điểm ổn thỏa, nàng cùng Lan di nương liền đem hai hài tử hướng Ninh Hinh viện thỉnh an lão thái.
Lan di nương vì quan hệ với Dư thị, mới có thể đứng lập quy củ một di nương , lúc này Khương lão thái quân lại cao hứng, nhìn Dư thị nói “ ta tính di thái thái cũng đã đến đây, chính xác khi nào nhỉ?’’
Dư thị cười nói: "Gia đã ra khỏi thành tiếp , nghĩ đến nửa buổi sáng liền có thể vào thành."
Lời nói ra, chỉ nghe Nguyên thị cười nói “ tam đệ thật là nhiệt tình. Cũng may không có công danh trên người, chỉ sợ có công danh , người liền lười đi” nàng một câu liên châm chọc cả tỷ tỷ Dư thị và Ninh thế Bạc, hiển nhiên trong long cực kỳ khó chịu”.