- Trang chủ
- Tận Thế Đàn Thú
- Chương 49-1
Tác giả: Uyển Tư Không
Lannok đi đến trước, ngồi chồm hổm xuống duỗi ngón tay chọc chọc vào sau gáy anh: “Này, Tiểu Lão Hổ, cậu không phải làm gì sao lại ủ rũ.”
Ngân Hổ đang buồn bực, cũng không thèm ngẩng đầu lên chỉ giật giật lỗ tai bày tỏ đã nghe thấy.
Lannok nắm lông anh, cười đùa nói: “ Cậu xem honey của cậu vẫn còn đang hôn mê, ít nhất phải ngủ cả đêm mới có thể tỉnh dậy. Có Dick ngủ cùng cô ấy nên sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Hơn nữa…”
Lannok thu lại nụ cười, tiến đến bên tai Ngân Hổ, cố ý hạ thấp giọng thần thần bí bí nói: “Tôi đảm bảo ngày mai Dick không thể độc chiếm honey.”
Lỗ tai Ngân Hổ không xoay vòng nữa, quay mặt sang lộ đôi mắt nghi ngờ nhìn Lannok, phát ra một tiếng khò khè rất nhẹ.
Lannok lại hắc hắc nở nụ cười, ánh mắt màu lam nheo lại, giơ ngón trỏ lên đặt trên khóe miệng: “Cậu cứ kiên nhẫn đợi đến mai đi.”
Lâm Gia ngủ mê man đến sáng ngày thứ hai mới tỉnh lại. Khi cô vừa mở mắt ra đã nhìn thấy một đôi mắt biếc như trời xanh đang nhìn mình, có lẽ do ốm yếu mà mặt mũi có vẻ hơi tiều tụy. Lâm Gia ngơ ngẩn, ý thức còn mờ mịt đang dần dần khôi phục.
Dick thấy cô tỉnh lại, mặt mũi lộ vẻ vui mừng, ánh mắt dịu dàng như làn nước, thấp dọng nói: “Em không sao thật tốt.”
Một câu thản nhiên, nhưng lại làm cho trái tim Lâm Gia cảm thấy ấm áp vui vẻ, thiếu chút nữa nước mắt lại trào ra. Đều nói những người bị bệnh thường hay yếu đuối, những lời đó thật đúng với cô.
“Xin lỗi, đã làm phiền mọi người lo lắng…” Giọng của Lâm Gia có chút nghẹn ngào, thật vất vả mới khắc chế được xúc động, không rơi lệ. Cô bị Kim Điêu ép buộc rất sợ không thể gặp lại bọn Dick nữa, không nghĩ đến nhanh như vậy đã được trở về bên bọn họ, giờ phút này cảm thấy mình thật may mắn vì đã sống sót sau tai nạn. Nhưng ngày nguy hiểm kia thật đúng là như ác mộng, nhưng cũng may là đã nhanh tỉnh lại.
Dick cúi đầu, thè lưỡi liếm giọt nước óng ánh nơi khóe mắt Lâm Gia. Lâm Gia đỏ mặt cào cào mái tóc, sẳng giọng: “Dick, đừng làm rộn…Ngô…” Dick ngậm vành tai cô, làm lời nói còn sót lại trong nháy mắt bị nghẹn ở cổ họng không thể thoát ra được. Dick vụng về dùng đầu lưỡi trêu chọc vành tai mềm mại mà nhạy cảm của cô, một cảm giác nhột nhột khó tả như có một dòng điện truyền đi khắp người cô.
Lâm Gia trợn tròn đôi mắt, thân thể không khống chế được mà run rẩy, gương mặt nhất thời nhuộm một màu hồng nhạt càng thêm diễm lệ, trong mắt dâng lên một tẩng hơi nước, ánh mắt mênh mông quyến rũ. Cô kinh ngạc phát hiện mình lại không hề ghét hành động này của Dick, ngược lại có chút….vui vẻ?
Hai người quá gần nhau, hơi thở mát mẻ như làn suối len lỏi vào mũi, lay động lòng cô. Thân thể tráng kiện hoàn toàn bao phủ lấy cô, cho dù không đè lên nhưng vẫn có cảm giác áp bách rất mãnh liệt.
Lâm Gia thẹn thùng quay mặt sang một bên, cứu vành tai thoát khỏi môi và lưỡi của Dick, thấy Dick còn đuổi theo cô vội giơ tay lên bưng lấy mặt anh, lắc nhẹ đầu một cái nhẹ giọng nói: “Dick, đừng như vậy.”
Lâm Gia bởi vì suy yếu mà giọng nói trở nên mềm mại, đến tai Dick thì trở càng trở nên ngọt ngào ngây thơ, làm lòng anh càng thêm yêu thích. Ánh mắt Dick mỉm cười dịu dàng, cầm lấy tay cô liếm liếm lòng bàn tay, sau đó ngưng mắt nhìn cô, đáy mắt như có sóng ngầm bắt đầu khởi động.
“Đã dậy rồi thì em cũng muốn đi hóng mát một chút.” Lâm Gia bất đắc dĩ cười cười rút tay về muốn đứng dậy nhưng bên hông chợt thấy căng thẳng. Một cánh tay của Dick đang vòng trên eo cô, một cánh tay khác thì đặt trên sống lưng, ôm cả người cô vào trong lồng ngực.
Lâm Gia bất ngờ không kịp đề phòng, hai tay theo bản năng đặt lên bả vai anh, không kịp đợi cô phản ứng trên môi đã truyền đến xúc cảm mềm mại. Lâm Gia vội vàng lấy tay chống đỡ vào lồng ngực Dick muốn khước từ, nhưng anh lại không cho cô có cơ hội để cự tuyệt. Một tay của Dick nắm chặt gương mặt cô, một bàn tay khác lại ôm lấy cơ thể của cô đặt lên người mình. Hàng mi dài như quạt nửa che khuất đôi mắt màu lam, Dick cẩn thận tỉ mỉ dùng môi lưỡi mình hôn lên bờ môi Lâm Gia, khiến cho đôi môi cô trở nên hồng diễm ướt át mới chịu lui ra. Nhưng ngay sau đó đầu lưỡi lại trúc trắc mở hàm răng trắng tinh của Lâm Gia, chui vào tìm được đầu lưỡi thơm tho của cô, thăm dò liếm nhẹ một cái rồi lại rút lui ra ngoài.