- Trang chủ
- Ma Nữ Nghê Thường
- Chương 129: Nhất khúc
Tác giả: Bát Thiên Tuế
Khe khẽ lật người lên, đặt nàng nằm xuống.
Hai cỗ thân thể dán hợp lại cùng nhau, da thịt trơn bóng thân cận có chút khác thường, lại nói đây còn là lần đầu tiên triệt để thân mật dán hợp khăng khít cùng nhaunhư vậy, Luyện nhi hết sức phối hợp, thậm chí có thể nói là thuận theo, sau khi nằm xuống, ánh mắt vẫn là không chớp mà nhìn chằm chằm vào người phía trên, bên trong tựa hồ có chútý tứ thúc giục.
Vuốt ve mái tóc bị chính mình xoa đến có chút rối loạn, xúc cảm giữa mỗi một tấc da thịt củalẫn nhau không khỏi lay động tâm thần, cuối cùng lại vẫn là có chút băn khoăn, một lần cuối cùng trước khi buông lỏng bản thân, có chút lo lắng mà nhìn nàng, nói: "Nếu như cảm thấy có cái gì không đúng, liền nói, ngàn vạn không thể miễn cưỡng, sau này còn rất dài, chúng ta có thể còn rất nhiều thời gian, có biết không?"
Nàng có chút nhíu mi, giống như không nhịn được mà nói: "Được rồi, đã biết rồi, thân thể của ta mới không yếu ớt như ngươi vậy a, ngươi ít nói những lời vô ích, nhanh...Nhanh chút a." Nói xong lời cuối cùng, lại hiếm khi xuất hiện một chút nói lắp, trên gương mặt nổi lên một tầngửng đỏnhàn nhạt.
Trong thoáng chốc liền nhìn đến ngây dại, một tầng ửng đỏ này, khiến cho trong lòng thoát đi một tia băn khoăn cuối cùng, ầm ầm mà rơi xuống đất.
Hơi chuyển động thân thể, trước tiên khe khẽ chạm vào bờ môikia, rồi sau đó là tất cả mọi thứ, tự nhiên như vậy, hôn vuốt nhè nhẹ, nước chảy mây trôi, thân thể đang rơi vào trong ánh mắt, chính là một thân hoàn bích không tỳ vết như vậy, mỹ lệ đến kinh người, ánh mắt lướt qua đến đâu, chính là thon dài thướt tha, linh lung tinh tế, da thịt chạm vào tinh tế lại ấm áp, ngưng như chi ngọc*, không một nơi nào không khiến cho lòng người say đắm.
(*Ngưng ở đây nghĩa là săn chắc. Ý chỉ săn chắc láng mịn như ngọc quý)
Nhưng mà cho dù có mê say, trong lòng là hiểu rõ, không thể xúc động như nàng lúc trước, mặc dù cũng cần khiêu khích thăm dò, nhưng nhất định phải cẩn thận đắn đo đúng mực, da thịt dưới bờ môi, nhu hòa như lụa, một đường du tẩu, cuối cùng trằn trọc đến trên đỉnh, khinh phẩm phi quả*, nhuyễnniết mạnkhiêu, không chỗ nào là không đến, cũng may cho tới bây giờ tính tình Luyện nhi là phóng khoáng, dường như không biết cẩn trọng là thứ gì, thậm chí so lần trước khi kìm lòng không được mà thực hiện một chút trừng phạt nho nhỏ...Còn muốn thả lỏng hơn rất nhiều, tất cả những vui sướng thoải mái, đều không có che giấu, thanh thanh thở dốc, khi nhẹ khinặng, chỉ là mang đến cho người ra sự phản ứng thành thật nhất.
(*Nhẹ nhàng mếm qua loại quả như lụa đào)
Phản ứng của nàng liền chính là nguồn nhiệt, mỗi một lần vui sướng than nhẹ, rơi vào đáy lòng, đều trở thành chất dẫn cháy của hỏa diễm.
Từng chút một đánh thức tình cảm chân thật trổi dậy, khiến cho nàng vui vẻ, bản thân hành động này đã có thể mang đến cho người ta tràn đầy vui sướng.
Cẩn thận từng li từng tí mà khống chế cục diện, dần dần triền miên xuống, càng đến gần nơi kia, nhịp tim lại càng nhanh, vừa rồi tâm tình của bản thân kỳ thật coi như là vững vàng, dù sao cũng có chút giống như trên mây trong mộng, lúc này mới sinh ra cảm giác khẩn trương thật sự, dù sao cũng có chút lo sợ, nhưng tuyệt đối không cho phép bản thân do dự, cuối cùng quyết tâm, dò xét xuống.
Trước tiên chẳng qua là đầu ngón tay nhẹ nhàng quét qua, là muốn biết rõ thân thể này đã đến mức độ nào, lại vẫn có chút không quá chuẩn xác, vô pháp nắm chắc một cách chuẩn xác, dứt khoát cúi người xuống, đôi môi trượt vào bên trong chân, từng chút một mà mút lấy, ánh mắt thuận theo đánh bạo liếc nhìn đến chỗ kia.
Chẳng qua là nhìn một lần, lại liền đủ.
Trong nháy mắt kia khó tránh khỏi có chút choáng váng, trong mắt chình là sự mềm mại tinh tếcủa người được giữ gìn cẩn thận chưa từng biết sự đời, chọc lòng người rung chuyển như vậy, đó chính là nơitrân quý thần thánh nhất của nữ tử, dù là quật cường lợi hại, thậm chí là nữ tử tung hoành khắp võ lâm, cũng tồn tại một nơi trời sinh yếu đuối như vật, cho nên cần cẩn thận mà che chở, quý trọng, điểm này, do đều là nữ tử, cho nên trong lòng biết rõ.
Mà bản thân, có thể sao? Đã đủ cẩn thận sao?
Trong lòng thấp thỏm, cho nên không dám manh động, bờ môi chỉ có thể là một đường mà thăm dò xuống, tinh tế tỉ mỉ lướt qua, thẳng đến lòng bàn chân, Luyện nhi khẽ cười một cái, ngón chân cong cong, lại híp mắt kéo một bàn tay đến, gần như là vô thức đặt ở bên trongchân, nhẹ nhàng mà vuốt ve.
Tuy nói có thể là vô thức, nhưng cũng chình là một lời mời rất rõ ràng từ thiên tính, trong lồng ngực có cái gì đó bị đun nóng mà bành trướng, lo sợ bởi vì như vậy mà quá mức lỗ mãng, cho nên bàn tay nhận được lời mời vẫn bất động, chẳng qua là lòng bàn tay không ngừng vuốt nhẹ, làm yên lòng sự lo lắng, mà cuối cùng thân thể khe khẽ áp lên, mềm mại vô hại, cẩn thận áp lênđóa hoa mềm mại.
Thân thể dưới đôi môi đại đại chấn động một cái, nghe được Luyện nhi hừ một tiếng hít vào một hơi, chỉ là phản ứng như vậy thay vì nói là kích thích quá lớn, chi bằng nói là có chút giật mình, bởi vì nàng rất nhanh liền tiếp nhận, cũng chưa từng giãy giụa, nhưng chỉ là mạnh mẽ nâng cánh tay lên một chút, đưa mắt nhìn qua.
Bởi vì động tác này, thân thể kia trượt xuống lại trượt xuống, trong lúc vô tình khiến cho hai người thiếp hợp càng...Chặt chẽ, nhắm đôi mắt lại, trong đầu như có làn nước lăn tăn, rồi lại bừng bừng sương mù, thoáng qua liền khiến cho tâm trí mông lung, chỉ còn lại tình cảmđơn thuần, giờ khắc này ngược lại bởi vì sự mềm mại vô hại mà mất đi kiêng kị, chỉ thuận theo ý muốn mà làm, muốn được nếm qua mùi vị của nàng mới bằng lòng từ bỏ!
Trong lúc tận tình, bên tai là âm thanhthở dốc thơm ngọt, trong chuỗi âm sắc đáng yêu lộ ra sự mị hoặcchí mạng, vô luận là thanh âm hay là tứ chi, tất cả là sựphối hợp không hề cố kỵ, thậm chí là hòa hợp, dường như không có nửa điểm e lệ muốn lùi bước, mọi thứ làcực kỳ mê người, hẳn là không thể kềm chế được, thẳng đến khi có một lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve trên đầu, lúc này mới giật mình cảm thấy có chút không đúng, mở mắt ngẩng đầu lên, đã có một mànkhông thể tưởng tượng được, đập vào đáymắt, thẳng tắp lạc vào trong lòng.
Đang xoa mái tóc tất nhiên là bàn tay của nàng, nếu như đang nằm, vốn là không thể chạm đến, nhưng mà trong mắt nhìn thấy, nàng lại rõ ràng không phải là đang nằm, vẫn là bộ dáng nửa dựa ra phía sau, một tay chống xuống giường ở dưới thân để đỡ lấy thể trọng, một tay kia nâng lên mà vuốt ve người, thân thể trơn bóng thon dài nửa cong lênnhìn không sót gì, tóc dài thuận trượt rơi lả tả trên da thịt, màu đen như tơ lụa cũng màu trắng như bạch ngọc tạo thành một sự tương phải rẩt rõ ràng, mang theo một loại cuốn hút rất tùy ý.
Làm động lòng người nhất, nhưng lại chính là gương mặtkia.
Dường như là vừa uống qua rượu nguyên chất, sắc mặt Luyện nhi hiếm khi xuất hiện nét ửng đỏ, đặc biêt là đôi má có thể nhìn thấy rõ ràng nhất, mà trên trán lại thấm ra một chút mồ hôi, trong gian phòng âm u ánh lên chút ánh sáng nhàn nhạt, ngay cả thần sắc kia dường nhưcũng mang theo say rượu, một cái nhăn mày một nụ cười một hơi thở dốc, mị đến tận xương, ngay cảtrong đôi mắt trong veongày thường cũng đã nhiễm lửa nóng dục vọng.
Sự thân mật nguyên thủy nhất kích thích ra mị hoặc trong căn cốt, giờ khắc này, trong lúc lơ đãng nàng liền lột xác từ bộ dáng non nớt thanh xuân, triển lộ ra tư thế khuynh thành vô song.
Nơi sâu nhất dưới đáy lòng giống như một sợi dây cung xoắn thắt, quá mức kinh diễm, thậm chí trong sự kinh diễm còn có chút ít bất anlạ lẫm, có lẽ làlúc này, điều duy nhất có thể làm cho người ta tìm về cảm giác quen thuộc của ngày thường chính là đôi mắt kia, đôi mắt kia, dù cho tràn đầy tình triều, nhưng lại chưa hoàn toàn bị cuốn trôi tất cả, vẫn như cũ mang theo một chút thanh tịnh không có tạp chất mà chăm chú nhìn sang bên này, trong ánh mắt có quật cường, còn mơ hồ thấu ra sự tìm hiểu cùng tò mò.
Bỗng nhiên ý thức được, nàng vẫn luôn duy trì tư thế này không thay đổi, đây không phải là tư thế tựa người lúc ban đầu, của mình...Từng động tác nho nhỏ của bản thân đều bị nhìn thấy rồi sao? Hậu tri hậu giác nghĩ như vậy, chấn động dosự kinh diễm cùng bất an mang đến trong thoáng chốc liền tan biến đi rất nhiều, thay vào đó chính là xấu hổ cùng quẫn bách, vốn lại vô pháp thật sự trách cứ nàng chuyện gì, chẳng qua là trên mặt chợt nóng lên, thật ra đemsự mông lung trong đầu xua đi hơn phân nửa.
Tình huống này vốn là không có cách nào lại mặt dầy mà tiếp tục được nữa, cũng lại không dễ nói chuyện, gương mặt nóng bừng mà ngồi dậy, chần chừ một chút, từ từ tiến sát đến bên cần cổ thon dài và yếu ớt kia, tránh đi ánh mắt của nàng, chẳng qua là khẽ cắn lên vành tai cũng đã đỏ bừng kia, hơi dùng lực một chút, xem như làchút đỉnh trừng phạt để khuyên răn.
Đáng tiếc sự khiển trách này hiệu quả cũng không rõ ràng, nhận được nhưng lại là một trận cười khẽ của đối phương, đó là thanh âm từ trong cổ phát ra, tiếng cười trầm thấp hòa cùng tiếng thở dốc, nơi bờ môi thiếp hợp có thể cảm nhận được thớ cơ dưới làn da bởi vì động tác này mà run lên, bàn tay đang vuốt ve mái tóc rời đi, chuyển thành trượt xuống sau lưng, phản phản phục phục vuốt nhẹ bồi hồi trên sống lưng, không nặng không nhẹ, vùng da thịt được lướt nhẹ qua kia giống như ngứa lại dường như không phải ngứa, thật là khó chịu.
Nhưng cũng biết, lúc này nàng hẳn là càng khó chịu.
Ngọn lửa đã sớm bùng cháy.
Không dám xem nhẹ, một tay nhẹ nhàng ôm lấy thân thể này, từ từ dỗ dành nàng nằm xuống thành một tư thế thoải mái, đầu vẫn là vùi trên cần cổ, thứ nhất là để đề phòng nàng thực hiện thêm lần nữa những hành động to gan lớn mật, thứ hai cũng là để thuận tiện tiếp tục châm ngòi thổi gió tích lũy nhiệt độ, ngậm lấyvành tai mỏng manh trong miệng liên tục đùa, tay kia lại lặng yên không một tiếng động đi xuống vùng đất bên dưới, tìm tòi, dạo chơi.
"Luyện nhi...Thả lỏng một chút..." Khi nói như vậy chính là một tín hiệu, kỳ thật, tuy rằng mới biết nhân sự, chỉ là thân thể này thật sự không coi là quá khẩn trương, nàng vốn là rất thả lỏng, khẩn trương chính là bản thân mình, cho nên câu này, bất quá là sự nhắc nhở báo trước, nhắc nhở nàng một quá trình mới sắp bắt đầu.
Cho dù điều kiện đã đầy đủ, cho dù đã cẩn thận lại cẩn thận, khi thật sự chậm rãi bắt đầu, lại vẫn cảm nhận được dưới lòng bàn tay thân thể được lướt quacó một chút co rút rất nhỏ, hành động so với trong dự đoán càng gian nan hơn một chút, cắn môi, quay đầu quan sát cẩn thậnthần sắc gần trong gang tấc, Luyện nhi có chút nhíu mày.
"Lần đầu tiên...Hẳn là có chút đau, chịu không nổi nhất định phải nói với ta..." Nhịn không được mànhắc nhởbên tai nàng, động tác cũng trở nên chậm rãi, đổi lấy lại là một cái thoáng nhìn rõ ràng không vui, nàng hé miệng không nói lời nào, lại đột nhiên vươn tay ra, bắt lấy cánh tay kia, ngay lập tức cả cơ thểnhư được bao lấy đón nhận, lại nghe được một tiếng hừ nhẹ vang lên, chính là đem một bước vốn nên dịu dàng cẩn thận, đổi thành hoàn thành trong chớp măt!
Thẳng đến lúc này, vẫnchính là một gia hỏa tự tiện chủ trương, tùy ý làm liều!
Chuyện xảy ra có chút đột ngột, nhất thời cũng không biết là tức giận nhiều hơnhay là thương tiếc nhiều hơn, ôm lấy thân thể đang ngửa ra phía sau kia, cũng không dám manh động, cứ như vậy mà dừng lại, chờ đợi, khiphânbiệt không rõ một chút run rẩy ở nơi kia là do nàng hay là do chính mình, ngón giữa bị sự ẩm ướt và nhiệt độ cơ thể triệt để bao trùm, rõ ràng cảm nhận được áp bách cùng hấp thụ, trong thoáng chốc liền cảm nhận được sự xoắn chặt đến mức có chút đau đớn.
Thập chỉ liên tâm*, vì vậy trong lồng ngực tựa hồ cũng có một chút đau đớn, tựa như cảm giác thiếu dưỡng khí.
(*Tay đứt ruột xót)
Sự run rẩy sinh lý chỉ tiếp tục trong chốc lát, sau hai lần hô hấp, Luyện nhi rất nhanh liền trầm tĩnh lại, ngửa đầu mở to mắt nhìn, lần nữa thử động đậy một chút, tựa hồ cảm thấy không sao, liền không bận tâm mà cười cười, quay đầu nhìn qua nói: "Cũng không có gì đặc biệt, tuy rằng có chút đau đớn kỳ quái, bất quá chỉ là một chút đau đơn này, vốn cũng không cần bận tâm nhiều."
Xuất thần mà nhìn nụ cười mang theolúm đồng tiền thoải mái tự tại này, không biết vì sao, một chút đau xót trong lòng lại càng rõ ràng, khiến cho dâng lên từng đợt chua xót, trực tiếp hướng đến hốc mắt, vội vàng xoay đầu đi, vùi đầu trên cần cổ của nàng, cố gắng khống chế hô hấp phập phồng, sau sự cố gắng kiềm chế một hồi lâu, cuối cùng mới có thể đem tâm tình khó hiểu này trấn áp xuống.
Kỳ thật cũng không tính là khó hiểu,dưới đáy lòng ước chừng cũng đã biết rõ, cỗ tâm tình này vì sao mà tới.
Nhưng lại không thể nói ra khỏi miệng.
Đã từng, cũng từng nguyên vẹn mà chiếm được như vậy, cũng đã từng giao phó qua, cho rằng bắt đầunhư vậy, liền chính là sự trao đổi cả đời.
Nhưng cuối cùng lại chẳng còn gì, một thời niên thiếu vô tri, thế sự kỳ quái, tục trần nước chảy bèo trôi, cái gọi là kiên định, thường thường chỉ là một trò đùa.
Nhưng mà, đời này, người này...
"Luyện nhi..." Ngẩng đầu lên, một mực nhìn thẳng vào đôi mắt kia, lời có thể nói, liền cắn răng mà nói ra: "Ta muốn ngươi nhớ thật kỹ, chúng ta nhất định sẽ cùng nhau cả đời, nếu như không thể, trừ khilà ngươi hoặc ta kết thúc tính mạng này!"
Ký ức trùng điệp cùng bất an, sinh sinh bức ra tâm nguyện cố chấp nhất từ sâu trong linh hồn, mặc dù nói là cố chấp, nhưng cũng là lời tâm huyết, chỉ là không biết nàng có thât sự lĩnh hội đượchay không, bởi vì chẳng qua là sau khi Luyện nhi có chút sững sờ, tự nhiên mỉm cười, lập tức liền gật đầu hồi đáp: "Tại saolúc này bỗng nhiên ngươi lại nghĩ đến những lời này? Đây không phải là tất nhiên sao, chúng ta đã sớm quyết định rồi a." Sau đó không cần phải nhiều lời thêm nữa, lại quay đầu, ánh mắt đã thoáng nhìn xuống cuối giường, lại hiếu kỳ nói: "Ân... Thì ra là như vậy, là bộ dạng như vậy a...Bất quá, như vậy liền xem như là hoàn thành toàn bộ rồi sao? Tựa hồ cũng không quá đúng a."
Ý thức được nàng đang ám chỉ cái gì, máu trong thoáng chốc lại lần nữa xông lên đầu, này người luôn có thể...Mà thôi, thật ra cũng đúng, tại thời khắc mấu chốt bản thân lại suy nghĩ đến chút chuyện lung tung kia làm gì? Thu lại tâm tình, tự cố gắng trấn tĩnh, không tiện giải thích, dứt khoát áp xuống người nàng dùng nụ hôn mà phong ấn, đầu lưỡi dây dưa, cuốn lấy đáp lại, đợi đến khi khiến cho nàng kìm lòng không được mà hơi híp mắt lại, trên tay lại bắt đầu động tác.
Ban đầu là cực kỳ nhẹ nhàng chậm rãi, nhè nhẹ tiến hành, đắm chìm trong niềm vui sướng của sự thân mật cùng hôn môi, Luyện nhi dường như cũng không có phát hiện gì, hoặc là đã phát hiện ra lại không bận tâm đến, chỉ là tình hình rất nhanh liền phát sinh biến hóa, mỗi một lần động tác chính là khiến cho nguồn nhiệt bên trong lại tăng thêm một cấp, hỏa diễm dần dần bị nâng lên, tiếng hít thở bên tai trở nên mất trật tự, đầu lưỡi đấu tranh trong miệng cũng dần dần rơi xuống hạ phong, rốt cuộc, không tiếp tục lưu tâm đến nữa.
Nữ tử trong lòng nghiêng đầu, nhắm đôi mắt, thân thể tựa hồ trở nên vô cùng suy yếu, đã mất đi sức lực, tứ chi lại đặc biệt có chút kéo căng, đôi môi đỏ mọng kia khẽ nhếch lên, tiếng thở dốc lúc nhẹ lúc nặng, dường như đã trở nên vụng vỡ không còn tiết tấu, nhưng lại là có nhịp điệu, nhịp điệu kia, nghe vào trong tai ngườicó tình, dường như là âm thanh của tự nhiên.
Cẩn thận khống chế, lưu ý, trong lòng kích động lại lý trí, lúc này liền chính là một người điều âm sư*, dùng ngón tay để thăm dò, dùng tình để mở đường, dùng trái tim để tính toán, dùng bất cứ điều gì, chỉ vì muốn tạo thành một giai điệu tươi đẹp nhất, giai điệu kia, đối với nữ tử tuyệt thếnhư nàng, nếu như có thể hòa nhịp cùng nhau, nất định là tạo nên sự vui sướng hoàn mỹ nhất thế gian.
(*Người tạo nên những âm thanh)
Âm luật càng chặt, tật từ* cao thấp, trầm bổng buông xuống, dồn nén đến cực điểm, Luyện nhi cong thân co người lên, dường như đang chống cự, tầng tầng buộc chặt, đang dừng lại nơi sâu nhất trong thân thể nàng gần như là bị mắc kẹt không thể động đậy, lại không thể thúc thủ chịu trói, vẫn là trằn trọc xoay chuyển, bấm dây cung lộng vận**, rốt cuộc, thân thể đang cuộn thành một khối kia bỗng nhiên run rẩy vài cái, đầu tiên là đầu nâng lêncao, cần cổ kéo căng thành mộtđường vòng cung ưu mỹ, mà sau đó thân thể mở ra một chút, thả lỏng, dường như là cánh hoa nở rộ giữa hè, mở rộng cành nhánh, phóng thích thỏa thích.
(*Kiểu như từ ngữ khuyết, phập phồng lúc có lúc không)
(**Hình như là động tác điều chỉnh dây đàn)
Chăm chú mà nhìn vào sựnở rộ tuyệt mỹ trong thoáng chốc ở trước mắt, trong đầu chỉ có một ý niệm, chính là muốn đem giờ khắc này ghi khắc ở trong lòng, ghi khắc vào trong trí nhớ, khảm vào trong linh hồn.
Nàng là, của ta.
- ----------
Chúc mừng năm mới.