- Trang chủ
- Ma Thần Trời Sinh
- Chương 93: C93: Giết
Tác giả: Cửu Đương Gia
Từ phía xa, Diêu Kim Đạo bước ra từ một trong những phe cánh đó, lông mày rậm, mũi cao, hai vai có lực, lạnh lùng nói:
- Thì ra vẫn có cá lọt lưới, nhưng cũng chỉ là tàn binh bại tướng, không đủ uy hiếp.
- Chính chính là bọn chúng.
Ninh Mộc nhìn thấy Diêu Kim Đạo bước ra, trong mắt lộ ra thần sắc kinh sợ, nhớ tới cái đêm kinh khủng vào hai ngày trước, Võ giả của Kiếm Các Hầu Phủ gần như đã chết hết.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm vào Diêu Kim Đạo, hỏi:
- Ngươi là ai?
- Đệ tử thứ tám của Vân Trung Hầu, Diêu Kim Đạo. Ha Ha, nghe nói ngươi đã gi ết chết Nhị thủ lĩnh của Hắc Ám Đế Thành, lẽ nào ngươi không biết hắn là mục tiêu ta ta muốn tiêu diệt ư?
Diêu Kim Đạo không hề giấu diếm thân phận của mình, ngược lại còn vô cùng tự tin.
Ninh Tiểu Xuyên nắm chặt nắm đấm, lộ ra một hàm răng trắng muốt, nói:
- Nói như vậy, ngươi là một trong những kẻ đã vây đánh muội muội ta?
Diêu Kim Đạo cười nói:
- Chính ta đã đánh đánh một quyền vào lưng ả, khiến ả rơi xuống vực sâu vạn trượng, e rằng bây giờ ả đã thịt nát xương tan rồi.
Trên mặt của đệ nhất cao thủ trẻ tuổi của Linh Khê Tông là “Trác Nhất Thiền” và đệ nhất cao thủ trẻ tuổi của Thiên Âm Tông là “Hoa Như Nguyệt” cũng thoáng hiện ra nét cười nhàn nhạt, không chút tỏ ra sợ hãi trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Linh Khê Tông và Thiên Âm Tông đều là những Tông môn lớn của Ngọc Lam Đế Cung, đủ để xếp vào thập đại Tông Môn.
Đặc biệt là Thiên Âm Tông, được mệnh danh là thánh địa tu luyện lớn nhất dành cho nữ tử, chỉ nhận những nữ tử dung mạo hơn người làm đệ tử, cao thủ nhiều vô cùng, luận về thế lực chỉ kém “Nhất Nguyên Tông” đứng đầu hàng vạn Tông môn, ngay cả thiên chi kiêu nữ của những Vương Hầu Phủ Đệ cũng đều đến Thiên Âm Tông bái sư.
Hai Tông môn lớn này đều có bối cảnh triều đình, nên trong Hỏa Ma Sơn Mạch, đều kết liên minh với Vân Trung Hầu Phủ, cùng có vướng mắc với Kiếm Các Hầu Phủ.
Giữa các Vương Hầu Phủ đệ và các Tông môn võ phủ cũng có kết thù oán, nhưng những tình huống như khai chiến công khai thì vẫn tương đối ít, suy cho cùng thì một khi đã khai chiến với quy mô lớn, công kích đối phương thì bản thân cũng sẽ tổn thất vô cùng nặng nề.
Bởi vậy, các thế lực lớn tuy rằng tranh đấu rất gay gắt, nhưng cường giả lão bối lại rất ít khi đấu đá chính diện, đều là những người trẻ chém giết, tranh đấu với nhau.
Vân Trung Hầu Phủ, Linh Khê Tông, Thiên Âm Tông, tổng cộng tập trung hơn một trăm Võ giả, trong đó ba người Diêu Kim Đạo, Trác Nhất Thiền, Hoa Như Nguyệt đều là những thiên tài vạn người có một, đều có thực lực hàng đầu.
Họ có bao nhiêu người tập trung ở đây, tự nhiên sẽ không sợ Ninh Tiểu Xuyên, hoặc là nói, trong khoảnh khắc Diêu Kim Đạo bước ra, bọn họ đã quyết định gi ết chết Ninh Tiểu Xuyên tại đây rồi.
- Ninh Tiểu Xuyên hôm nay chết chắc rồi, ta sớm đã nói qua, hắn quá tài năng, loại người như vậy không sống được lâu.
- Vậy luyện đan đỉnh thời Thượng Cổ chẳng phải sẽ rơi vào tay bọn người Diêu Kim Đạo sao?
- Đâu còn cách nào khác, ba người Diêu Kim Đạo, Trác Nhất Thiền, Hoa Như Nguyệt quá mạnh, hơn nữa sau lưng bọn họ lại là triều đình, không có chỉ thị rõ ràng, bọn họ dám ngang nhiên vây giết Võ giả của Kiếm Các Hầu Phủ sao? Các ngươi không thấy trận chiến đẫm máu đó rồi, Võ giả của Kiếm Các Hầu Phủ đơn độc không ai viện trợ, kêu trời trời không biết, gọi đất đất chẳng hay, nếu không phải Ninh Hinh Nhi xông lên mở một đường máu, e rằng Võ giả của Kiếm Các Hầu Phủ đều đã bị diệt sạch rồi.
- Thực ra Kiếm Các Hầu Phủ cũng có đồng minh, nhưng bị mấy thế lực thần bí ngăn lại, không kịp viện trợ.
- Nói vậy là không chỉ có Vân Trung Hầu Phủ, Linh Khê Tông, Thiên Âm Tông, mà còn có những thế lực khác cũng ra tay, vậy có khác nào muốn dồn Kiếm Các Hầu Phủ vào tử địa?
Lại có một Võ giả đi ra, ước chừng khoảng mười tám tuổi, theo sau là sáu vị cao thủ Võ Đạo ở cảnh giới Thần Thể, lãnh khí bức người bước tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên:
- Ninh Tiểu Xuyên, thả công chúa của chúng ta ra?
Thiên Linh, chính là đệ nhất cao thủ trong những đệ tử của Hoàng thất, chính là cao thủ trẻ tuổi được Hoàng thất bồi dưỡng, có qua lại thân thiết với Diêu Kim Đạo, hai ngày trước vây đánh Kiếm Các Hầu Phủ, hắn tự nhiên cũng tham gia.
Sáu cao thủ Võ Đạo cảnh giới Thần Thể ở phía sau hắn đã theo sau Lan Phỉ công chúa, chính là người bảo vệ của Lan Phỉ công chúa.
Bọn họ đều biết chuyện Lan Phỉ công chúa đi giết Ninh Tiểu Xuyên, nhưng lại không ngờ lúc này Lan Phỉ công chúa lại cùng với Ninh Tiểu Xuyên bước ra từ trong Ma Cung, quan hệ dường như còn khá tốt.
Lửa giận trong lòng Ninh Tiểu Xuyên đang cháy ngùn ngụt, lạnh lùng nói:
- Ngươi không thấy sao, là công chúa của các ngươi đi cùng ta, chứ không phải ta ép nàng ấy. Đúng không Lan Phỉ công chúa?
Khuôn mặt xinh đẹp của Lan Phỉ công chúa đẹp tựa ngọc quý, một chút tì vết cũng không có, nhẹ nhàng gật gật đầu.
- Sao có thể? Nhất định ngươi đã làm trò gì đó lợi dụng điểm yếu uy hiếp công chúa điện hạ, nếu không thì với thân phận cao quý của công chúa điện hạ, há có thể mặc ngươi sắp xếp?
Thiên Linh vô cùng phẫn nộ, lấy ra một chiến kiếm Huyền Khí, khi Huyền Khí tràn đầy trên mũi kiếm, trong thanh kiếm lập tức vang lên tiếng thú gầm.
Trong mắt Thiên Linh, Lan Phỉ công chúa là tồn tại như Thần Nữ, dù cho trong lòng có bao nhiêu hy vọng xa vời, cũng chĩ dám nhìn nàng từ xa.
Mà Ninh Tiểu Xuyên lại coi công chúa chẳng khác nào người hầu mà sai khiến nàng, trong lòng hắn tự nhiên sẽ vô cùng không bình ổn.
- Vù vù!
Thiên Linh có thể trở thành đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ của Hoàng thất, tu vi đương nhiên không yếu, cho dù không bằng những người như Diêu Kim Đạo, nhưng tuyệt đối nằm trong số những người xuất sắc nhất trong những Võ giả tham gia khảo thí.
Hắn tay múa kiếm, kiếm khí ngưng tụ thành một con mãnh thú khổng lồ, vô số kiếm khí tụ lại mà thành, ep thẳng tới phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên trầm mặt, hừ lạnh một tiếng, toàn thân được bao bọc bởi điện quang, lập tức xông vào trong kiếm khí.
- Thình thịch, thình thịch, thình thịch…
Liên tiếp đánh vào ngực Thiên Linh chín chưởng, đánh tới mức Thiên Linh chín lần liên tiếp nôn ra máu tươi, kiếm khí ngưng tụ lại bị đánh tan, chiến kiếm trong tay lập tức bị đánh bay sang một bên.
Ninh Tiểu Xuyên nhặt lấy thanh kiếm vừa bị rơi xuống, một kiếm đâm thẳng vào cổ hắn, chiến kiếm c ắm vào trong khe hở trên cột đá của Ma Cung, treo thi thể hắn lên trên cột đá màu đen cao vút của Ma Cung.
Nhanh như chớp ra tay, nhanh như chớp kết thúc trận đấu.
Dùng chính chiến kiếm của Thiên Linh để giế t chết hắn.
Đám đông cảm thấy tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên và Thiên Linh có lẽ cũng sàn sàn như nhau, sắp phát sinh một màn giao đấu vô cùng đặc sắc, nhưng sự thật chứng minh rằng, Thiên Linh và Ninh Tiểu Xuyên cách biệt quá xa, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, Thiên Linh ngay cả sức lực chống đỡ cũng không có.
Dùng chính chiến kiếm của Thiên Linh để giế t chết hắn.
Đám đông cảm thấy tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên và Thiên Linh có lẽ cũng sàn sàn như nhau, sắp phát sinh một màn giao đấu vô cùng đặc sắc, nhưng sự thật chứng minh rằng, Thiên Linh và Ninh Tiểu Xuyên cách biệt quá xa, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, Thiên Linh ngay cả sức lực chống đỡ cũng không có.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trước cửa Ma Cung, quét mắt nhìn đám đông một lượt, cuối cùng dừng ánh mắt trên người Diêu Kim Đạo, khẽ ngoắc ngoắc ngón tay.
Trong lòng Diêu Kim Đạo cũng vô cùng kinh ngạc, thực lực mà Ninh Tiểu Xuyên vừa thể hiện thực sự quá mạnh, lập tức hừ lạnh một tiếng:
- Có lẽ do Thiên Linh quá khinh địch, nên mới bị ngươi giết nhanh như vậy, nhưng ta sẽ không bước theo vết xe đổ của hắn đâu.
- Ngươi đã giết muội muội ta, ta giết ngươi. Giết người đền mạng mới là việc thường gặp nhất trong thiên hạ.
Ninh Tiểu Xuyên đáp.
- Ai thắng ai thua, còn chưa biết được. Những kẻ lớn lên trong Hầu Phủ như ngươi, không bao giờ có thể hiểu được những cao thủ chân chính đều được tôi luyện ra từ chiến tranh. Ta mười hai tuổi đi tòng quân, chỉ trong năm năm ngắn ngủi, kẻ thù chết trong tay ta đã không dưới sáu trăm, từ một binh sĩ bình thường trở thành Thiên tướng thống lĩnh vạn người.
Trên người Diêu Kim Đạo tỏa ra một luồng sát khí nồng đậm, đó là sát khí sau khi g iết chết vô số người, mới có thể ngưng tụ thành.
Tuổi còn nhỏ, nhưng trên tay đã nắm giữ sinh mạng của sáu trăm người, có thể nói rằng hắn rất xứng với danh hiệu “đồ tể giết người”.
- Giết nhiều người, chỉ có thể dọa những kẻ nhát gan mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
- Vậy sao?
Chiêu thức của Diêu Kim Đạo không có bất cứ điểm đặc sắc nào, đơn giản là một chưởng lao tới Ninh Tiểu Xuyên, nhưng quyền phong lại vậy kín tất cả các góc của Ninh Tiểu Xuyên, căn bản không thể tránh được, chỉ có thể đánh chính diện với hắn.
Hai chưởng tương kích.
Lực lượng của Diêu Kim Đạo không ngờ lại mạnh hơn Ninh Tiểu Xuyên một phần, ép Ninh Tiểu Xuyên phải lùi một bước.
Diêu Kim Đạo trời sinh đã có sức mạnh vô cùng ghê gớm, trong cơ thể có “Long Tượng Tâm Cung”, lúc bảy tuổi, đã có thể tay không nhấc tảng đá lớn nặng ngàn cân, cũng chính vì hắn có tư chất tự nhiên, mới được Vân Trung Hầu nhìn trúng, thu nhận hắn làm đệ tử.
Thế nên, Diêu Kim Đạo mặc dù cuồng ngạo, nhưng cũng vốn liếng để cuồng ngạo, sức mạnh của thân thể có thể áp chế tất cả những Võ giả cùng cảnh giới.
- Ầm ầm.
Nắm tay của Ninh Tiểu Xuyên tỏa ra hơn mười tia chớp điện, giống như điện xà quấn lấy cánh tay của Diêu Kim Đạo.
- Thịch.
Diêu Kim Đạo cảm thấy cánh tay tê buốt, liền biết không ổn, vội vàng hét lớn một tiếng:
- Long Tượng Tí.
Cánh tay bên phải của hắn bỗng bành trướng ra gấp đôi, từ trong da mọc ra lân phiến, ngón tay mọc ra móng vuốt sắc nhọn, thậm chí lực lượng lại tăng lên gấp đôi.
- Grào...
Hắn hét lên một tiếng, rút cánh tay ra khỏi luồng điện lưu, mãnh liệt đánh tới.
Ninh Tiểu Xuyên không hề lùi bước, mạnh mẽ tiến lên một bước, nắm quyền biến thành Thiểm Điện Thú Trảo tiếp chiêu.
- Không ngờ dám ngạnh kháng vưois Long Tượng Tí của ta, ngươi đúng là không biết sống chết.
Diêu Kim Đạo vô cùng tự tin về Võ Đạo thần thông của bản thân, lấy cảnh giới Thần Thể tầng thứ ba có thể đấu với những Võ giả Thần Thể tầng thứ tư.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên cũng không ngạnh kháng với Diêu Kim Đạo, cơ thể hơi dời nửa bước về phía bên cạnh, đột nhiên dùng ngực đỡ lấy một chưởng đó của Diêu Kim Đạo.
- Ầm.
Một chưởng này của Diêu Kim Đạo đánh thẳng vào ngực Ninh Tiểu Xuyên, đồng thời Ninh Tiểu Xuyên cũng đánh ra móng vuốt Thiểm Điện Thần Thú, cào rách một mảng thịt lớn ở cánh tay bên trái của Diêu Kim Đạo, giống như muốn cắt đứt động mạnh cánh tay của hắn.
Đây là cách đánh lưỡng bại câu thương.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên có sự chuẩn bị trước, đã ngưng tụ sẵn Huyền Khí trước ngực, cho nên tuy rằng trúng phải một chưởng không hề nhẹ, nhưng lại không bị trọng nặng.
Ninh Tiểu Xuyên chiếm ưu thế, liền lập tức lao tới tấn công.
- Thiểm Điện Thần Thú.
- Thiểm Điện Thần Thú.
…
Liên tiếp đánh tới năm đạo Thần Thông, hóa thành năm đạo Thiểm Điện Thần Thú, đồng loạt đánh lên người Diêu Kim Đạo.
Diêu Kim Đạo cũng không hổ danh là đệ tử của Vân Trung Hầu, không hề vì những đòn công kích liên tục đó mà lúng túng chân tay, một luồng khí thế đỏ như máu bao bọc lấy hắn, phòng ngự chắc chắn như bàn thạch.
Hiển nhiên rằng, đó là kinh nghiệm chiến đấu được tôi luyện nơi sa trường, gặp nguy không loạn, tiến thoái có mức độ.
- Diêu Kim Đạo không hổ danh là nhân tài kinh thế, vậy mà lại luyện ra một lớp Huyền Đạo Chiến Khí, cứ như vậy thì, không thể đánh bại được hắn rồi. Đồng cảnh giới, không ai có thể phá vỡ phòng ngự của Huyền Đạo Chiến Khí.
Tề Thiên Nhi đứng trong trận doanh của Tề Thiên Hầu Phủ, tư thái xinh đẹp, khẽ nhăn mày, lo lắng rằng Ninh Tiểu Xuyên có thể bị đánh bại.
- Huyền Võ Chiến Khí thật sự lợi hại như vậy ư?
Tề Thiên Nhi đáp:
- Huyền Võ Chiến Khí, xếp thứ chín trên “Thiên Đỉnh Thần Thông Phổ”, chính là do Thành chủ “Huyền Võ Cửu” của Hắc Ám Đế Thành ba trăm năm trước, trong cơ thể sinh ra loại Thần Thông thứ tám, Thần Thông vừa xuất, huyết khí quấn quanh người trong ba mươi dặm, cho dù Võ Tôn ngưng tụ lực lượng lên Huyền Khí đánh ra, cũng không khiến Huyền Võ Cửu sứt mẻ. Chính vì loại Thần Thông này gần như không thể phá vỡ, cho nên mới được ghi chép vào “Thiên Đỉnh Thần Thông Phổ”.