- Trang chủ
- Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản
- Chương 14: Ta thuộc về thế giới này
Tác giả: TeamFbTCPS
"Gàoooo ~~~~~~~~~~~~!!!"
Long tộc viễn cổ vốn trời sinh bản tính tàn bạo đến cực điểm, liền Kim long vẫn giữ huyết thống đặc trưng nhất này, nó bay cực nhanh đến địa phương cự thần bị đánh tới, quả thực chính là một đạo thiên mang quét ngang trời cao, ngay khi Apollo có thể mở lại được đồng tử, cũng đã có thể cảm giác được một luồng khí tức xao động đáng sợ đang từ ở ngoài trên trăm km vọt tới.
Hào quang sáng rực tại yết hầu, Kim long phun ra long viêm bay thẳng đến cự thần Apollo, liền nhìn thấy trên không đại đạo thứ bảy rộng rãi bị lượng lớn viêm quang chi tức cho phủ kín...
Mà rõ ràng cự thần Apollo bị viêm quang chi tức này tịnh hóa ngay tại cơ thể mệt nhoài thương tích, toàn thân càng nóng rực cháy lên, chước viêm long quang hầu như đốt sạch bộ da đến khét đen của nó.
Cái tên này hoàn toàn chính là một cái máy chạy bằng hơi nước màu vàng, sừng sững ở phụ cận Thánh điện, không chỉ có vững như thành đồng vách sắt còn có chứa xâm lược tính cùng lực hủy diệt cực mạnh!
Không dừng lại, Kim Long vồ tới gặm một bên thân người của viễn cổ cự thần, hàm răng kim quang dĩ nhiên đủ sức xuyên qua loài titan đế vương này, nó quẩy đuôi đập mạnh xuống đại địa cùng quạt cánh mạnh mẽ nhất có thể, bật tốc bê đến cả cự thần khổng lồ lên thiên không.
Toàn bộ nhân viên Thành Thành lẫn Parthenon đều không khỏi khủng hoảng tinh thần trước cảnh tượng kinh hãi này.
Dĩ nhiên là một cái to lớn quang minh bạo long gặm nhoằm người khổng lồ cự thần viễn cổ, kéo lên không tức trên cao bất chấp sự phản kháng đấm đá vô vọng mỗi lúc một yếu đi hơi tức, hai sinh vật đế vương thoát khỏi phạm trù hiểu biết của nhân loại liền đang thi triển loại nguyên thủy tranh đấu, mà rõ ràng ở địa phương này, quang minh cự long vẫn chênh lệch quá lớn với cự thần viễn cổ đến từ Hy Lạp.
Khẳng định Kim Long hoàn toàn có thể đã thăng tiến đến Đại đế cấp bậc!!!
Độ cao Kim Long chạm tới gần như có thể là đỉnh huy lưu quang trên thiên không Thánh Thành, cách xa mặt đất phía dưới bằng cả ngàn tòa nhà cao lớn chồng lên nhau.
“Rắc, xoạc!!!”
Đột ngột một bên cánh tay của Apollo cự thần đã không còn đủ gân cốt để chịu đựng vết cắn mỗi lúc một sâu, lập tức rách ra khỏi cơ thể, khiến nó từ tầng thứ bảy chân không nhận hết toàn trọng lực rơi xuống với gia tốc không thể kiểm soát.
Một quả nhiệt liệt như thiên thạch khủng bố đến không thể tưởng tượng đang đốt nóng không khí khu vực, lao vù vù xuống đông mạch núi Anpơ trên thiên không Thánh Thành.
“vèo vèo vèo ~~~~~~”
Ở hướng tây phóng đến, có thể thấy một bóng người mặc giáp khải đen, từ trên tay phóng ra một đạo đao chùy hắc ám mang khí tức vong linh đậm đặc đang lao tới tiếp cận cỗ nhiệt hỏa thạch kia.
“Uỳnh ~~~~”
“Ầm ầm ầm ầm ~~~~~~~~~~”
Minh giới thiết chùy của Hades Hải Long xác thực cường đại, đủ để bật ngang, làm lệch đi phương hướng lao xuống của cự thần Apollo, giúp đế vương sinh vật viễn cổ phi thường thoát đi một kiếp tử nạn.
Nếu trực tiếp va chạm vào, khẳng định sẽ thịt xương đều tan nát, liền thiên không Thánh Thành khả năng cũng như thế mà sụp đổ theo.
Trên người Apollo cự thần, cứ việc đã mất đi một tay, toàn thân cũng có rất nhiều lỗ thủng, thịt bỏng nát đều lộ ra, thật vất vả rơi xuống đất, không còn biện pháp giảm bớt thống khổ, ánh sáng vẫn tiếp tục thiêu đốt trên người nó đến tận tim lô, hồn cách bên trong, cự thần đau đớn hé răng gào dài!!
- -------
Mấy chục mảnh trụy phong từ đâu xuất hiện, cuộn lên tầng tầng như hung thú thủy tổ trảo cắt tới cơ thể Kim Long.
Những đạo trụy phong này sát lực tương đối không thể xem thường, dũng mãnh, tàn khốc, sợ rằng được đôn đấp bởi một thần cách chinh chiến trăm trận đầy rẫy kinh nghiệm huy hoàng.
Nhưng là Kim Long ắt hẳn sẽ không coi đó là hiểm nguy, nó nghiêng mình lắc nhẹ lớp vẩy liền hóa thành kim mao kiên cường, chặn hết thảy ma pháp hủy diệt kia.
Con ngươi Kim long liếc sang, phạm vi nhìn của nó có thể nhìn thấy rõ ràng so với những sinh vật khác rộng hơn nhiều lắm.
“Là chiến thần Ares!!!”
Nó dĩ nhiên nhận ra được Ares, cách đây vài khắc, chính nó bất cẩn để Ares ẩn núp một trảm vào cuống họng, đau đến co người, lần này chạm mặt lại, ắt hẳn Kim Long cũng sẽ không vì tận diệt một linh hồn cựu thần viễn cổ kia mà bỏ qua mối thù này.
Trái lại Ares cũng không vì Kim Long dễ dàng đả bại Cự thần Apollo mà biểu lộ sợ hãi, hắn nhưng là cái kỵ sĩ hết mực trung thành, liền Diệp Tâm Hạ ban giáo, phi thường sẽ bỏ mạng phục lệnh.
Kim Long ngẩng đầu lên, có thể nhìn thấy vị trí cổ họng của nó có chước viêm vô cùng vô tận đang cuồn cuộn, lực lượng sôi trào kia tựa hồ có thể dễ dàng đem một mảnh rừng rậm bình nguyên rộng lớn hóa thành than cốc!!
“Ầm ~~~”
Đột ngột, Wallis dưới thánh hồn Hestia mang bôn hỏa đài xuất hiện ở sau gáy Kim Long, tạo thành phá diệt chi luân tầng tầng va về phía quang minh cự long này.
Kim long có chút giật mình, mạnh mẽ vặn vẹo đầu tránh né, liệt quang long tức cũng bởi vậy phun về phía quảng trường, thoáng chốc quảng trường hóa thành bụi bặm nhiệt độ cao.
Từ con mắt phát ra sự phẫn nộ cực điểm, kim nhãn của nó xuyên qua vết dao thật dài, càng xuyên qua hơn một nửa cái nội thành Thánh thành, soi kĩ càng lên người nữ kỵ sĩ Wallis.
"Xì xì xì xì ~~~~~~~~" Trong lỗ mũi Kim long phun ra nhiệt khí màu trắng, phun ra ra khí thải còn sót lại trong yết hầu cùng lồng ngực, nhưng những khí thải này đều có chứa sức thiêu đốt cực mạnh, một ít sinh vật cấp bậc thấp ở phụ cận sợ là sẽ phải bị bỏng đến da tróc thịt bong.
Trên bầu trời một vòng diệu nhật từ từ xuất hiện, chiếu xuống ánh sáng nóng bức, chiếu rọi ở giữa bầu trời Thánh thành cùng đại địa Thánh thành, càng đem con quang minh cự long này thần uy nóng rực thần thánh bày ra đến vô cùng sâu sắc!!
"Vù vù vù ~~~~~~~~~~~~~~"
Diệp Tâm Hạ đến bên cạnh thân thể tàn tạ như bột phấn đen của cự thần Apollo.
Nàng nhắm mắt lại thi triển hồn vũ bạch ma pháp, đang cố chữa trị và nối liền cánh tay lại cho kim diệu titan.
Chúc phúc cùng trì dũ hệ tai hại chính là thi pháp tiêu hao rất nhiều, trên căn bản một trận chiến đấu số lần có thể sử dụng lực lượng này cực kỳ có hạn, dù cho là Bất Diệt Thần hồn nắm giữ phép hoàn mỹ của Parthenon thần miếu sáng lập, loại hao tổn này cũng sẽ không giảm.
Bản chất đế vương sinh vật nắm giữ chính là hồn cách mạnh mẽ vượt xa rất nhiều cực hạn cấm chú nhân loại, Diệp Tâm Hạ muốn chữa trị cùng khôi phục trạng thái như vậy, bản thân cũng phải tiêu hao lượng lớn ma năng.
Lập tức trên khuôn mặt nàng bắt đầu lộ ra mấy phần mệt mỏi.
“Linh hồn của ngươi…” Diệp Tâm Hạ đột ngột mở mắt ra, nàng hơi thất thần một chút nói với Apollo cự thần.
Dưới tán dương thần hồn, Diệp Tâm Hạ hoàn toàn có thể chữa trị mọi loại thương tổn, thậm chí kể cả hồi sinh, nhưng cứ việc linh hồn đang bị hòa tan hoặc hắc ám ma pháp dấu ấn lên thì không còn thuộc tầm kiểm soát.
Kim long kia xác thực ra tay không có nửa điểm giữ mạng cho bất kỳ ai, long viêm thánh quang dùng để công kích lên người cự thần Apollo thậm chí còn thiêu đốt cả linh hồn bên trong, hiện tại kim diệu titan mãi mãi cũng không hồi phục hoàn toàn được nữa rồi.
Cự thần Apollo khó khăn khom dậy, thân thể to lớn nó có chút uể oải…
Sự đau khổ này mặc dù là Apollo cự thần mất cảm giác cũng không thể chịu đựng, nó ánh mắt lửa giận chằm chằm tia đến Kim Long kia trên cao, bắt đầu cuồng bạo phẫn nộ, thân thể lại như là một cái dung tương chi trì đang quay cuồng, thỉnh thoảng thì có sóng lửa màu đen tuôn ra.
Cự thần Apollo tích tụ hắc ban chi hoả lên cánh tay như khổng lồ ngọn hỏa địa sơn mạch hừng hựng khói bụi, kìm nén toàn bộ giận dữ, tin rằng phần còn lại của thống khổ linh hồn cũng được Apollo dung môi hết thảy vào đòn tấn công duy nhất này, nó búng người lên nhắm vào đầu dực kim long vung quyền.
Chi quyền thần tốc lao đến, xé toạc ra hai luồng nhiệt khí, mà ở đó, đường ven chúng đi qua, nhất định sẽ thiêu rụi vật chất, nghiền nát sinh mạng, không chừa lại thứ gì.
“Oành ~~~~~~~”
Kim Long đang đặt hết ý tư lên Wallis cùng Ares, khi nhận ra quyền tức đến gần, dù nhanh cách mấy cũng không thể xoay chuyển đi đâu được, trực tiếp nhận hết toàn bộ bộc phát cực thịnh này của cự thần titan.
Áp súc không gian như vỡ nát thành muôn ngàn mảnh, lực lượng chấn nổ ra tạo thành vòng tròn liềm đỏ cắt mặt nửa cái Thánh Thành.
Trọn vẹn hàm răng đế vương sinh vật cường đại lập tức vỡ vụn, cả người nó bị nắm đấm này va thẳng vào mang gò má đập về phía dãy núi cạnh tòa thành, có thể thấy một hồn ảnh liệt nhật bạo diễm mênh mông vô ngần từ trong quyền tức cự thần Apollo sinh ra, tại thời điểm thân thể Kim Long xuyên qua mấy chục dãy núi to lớn!!
Sơn cảnh bị hỏa diễm áp súc này san thành bình địa, thái dương liệt nhật giống như sẽ không tiêu tan vậy, chỗ đi qua bất kể là bình nguyên hay là dãy núi, hết thảy hóa thành một mảnh hẻm than cốc không hề có sự sống...
"Gào gào gừ hống hống hống hống hống ~~~~~~~~~~!!!!!"
Dưới tình huống nhận phải một quyền trời giáng như thế, dù là đế vương sinh vật cũng khó có thể tiếp tục gượng dậy.
Kim Long vốn bản tính bạo long đồng dạng, nhưng lúc này chẳng khác biết lắm một đống quặng kim đang bốc hỏa đang biểu tình thống khổ đến tột độ
Liệt nhật nung chảy xương thịt và lớp vảy hoàng kim bao phủ đầu dực, liền Kim Long thần uy cũng trở nên nhược nhược giãy dụa, lăn lốc, co giật khắp thân thể đồ sộ của nó, trên miệng hé mở những tiếng gào thét rên rĩ.
Sau khi dốc hết trọn vẹn sức lực, cự thần Apollo cũng không còn đứng vững, ngã đập mặt xuống địa khu tòa thành, đại khái khí tức sự sống gần như mất hẳn.
Mười hai cánh sí thiên sứ Remiel ở trên thiên không quan sát liền cảm giác có chút chột dạ, từ ánh mắt nổi lên không ít gân đỏ giận dữ.
Hắn phi thường quyết định mục tiêu, phi hành nhanh như chớp, mười hai cánh dực bất thình lình đổ rợp về Wallis vị trí.
Wallis nhận ra Remiel chuyển động, đến mình cũng mở bôn hỏa tháp ra từ lòng tay, sẵn sàng đáp trả.
“Xoẹt~~~~~”
-
Hắc Uyên.
Tầng tầng đẩy một cái, Mạc Phàm chỉ cảm thấy mình như là va nát một mặt tấm gương mỏng manh vậy, sạch sẽ đến có thể trong nháy mắt loại bỏ trọc khí trong phế phủ cho không khí tràn vào thân thể mình.
Những bắp thịt chết cứng kia, những huyết dịch đọng lại kia, những ký ức dần dần lãng quên kia... Thật giống như hết thảy đều sống lại, bao quát bộ thể xác sắp khô mục cùng với linh hồn mục nát của mình!
Mạc Phàm nằm thẳng lên không, nhưng xoay đầu, khóe mặt nhìn thấy trong vực sâu hắc ám to lớn lún xuống, có một người cách mình càng ngày càng xa, dần dần bị những mục nát vẩn đục kia bao vây, thân ảnh đi xa từng điểm từng điểm, trở nên nhỏ bé.
Mạc Phàm không còn dám nhìn, nhắm chặt mắt lại.
Khóe mắt đặc biệt khô khốc, nhưng đồng tử lại cồm cộm những giọt lệ đọng bám vào, trong lòng càng là lấp kín hổ thẹn, tâm ý hẳn lũng đoạn, vẫn không muốn đứng dậy, chỉ âm âm những lời nói cuối cùng của người đó.
“Ta thuộc về thế giới này...”
Vậy còn ngươi?
Ngươi có thể vì ta trở lại thế giới này không?
…!!!