Tác giả: Tưởng Cật Đa Đa Nhục
Editor: Cà Pháo
- ----------------------------------
"Cái này cũng không phải là nước bình thường." Thầy giáo Bạch dạy học. "Đây là nước tiểu huyệt của em."
Hạ Cơ bị đùa giỡn mặt đỏ bừng. Đùi bị kéo, đặt tại trên bồn rửa tay.
"Anh định làm gì?" Hạ Cơ giãy giụa muốn đi xuống, sao có thể để người đàn ông cậy mạnh được.
Bộ dáng này, tiểu hoa huy*t của Hạ Cơ cũng nhìn thấy rõ ràng. Hai ngón tay Bạch Triết đem hoa môi vặn bung ra, thọc ra vào. Từ góc độ của hai người đều có thể nhìn thấy ngón tay ở bên trong yếu ớt ra vào. Bị thị giác cùng xúc giác song song kích thích, chỉ trong chốc lát, liền thấy bên trong phun ra một cổ nước dịch. Theo đùi Hạ Cơ chậm rãi chảy xuống.
Rồi sau đó, eo Hạ Cơ bị đỡ. Khăn tắm trên người Bạch Triết không biết từ khi nào đã sớm rơi xuống mặt đất. Cự vật đỏ tím xuất hiện ở bên ngoài hoa huy*t. Hạ Cơ trơ mắt nhìn cự vật này một chút đem mình mở căng ra, toàn thân đi vào, hoa huy*t bên cạnh đã bị chống được trắng bệch. Bởi vì chênh lệch chiều cao, Hạ Cơ không thể không nhón chân lên, tay vịn ở phía trên bồn rửa tay, thừa nhận người đàn ông sau lưng lần lượt đánh sâu vào.
Động tác của Bạch Triết trước sau như một mà hung ác, loại tư thế mới mẻ này khiến cậu kéo dài thể lực, không biết mệt mỏi mà ở bên trong ra ra vào vào, thọc vào rút ra. Hạ Cơ nhìn ngực mình trong gương bị Bạch Triết đâm mà run lên, cảm giác thẹn thùng làm khoái cảm càng mãnh liệt, bên trong cũng bất giác mà kẹp đến càng chặt.
"Thả lỏng chút." Bàn tay Bạch Triết đánh vào cái mông trắng nõn của Hạ Cơ. Hạ Cơ bị đánh thân thể co rụt lại, càng thêm khăn khít. Bạch Triết trở ngại cũng tăng mạnh. Loại khó khăn trở ngại to lớn này sẽ chỉ làm Bạch Triết càng đánh càng hăng, đem mị thịt vây lấy đều phá vỡ, đem chính mình mở một con đường lao ra.
Hình như là do Bạch Triết thay đổi nơi mới mẻ, cậu hận không thể ở mỗi một chỗ đều tới cắm một lần, cuối cùng trời gần sáng hai người mới nghỉ ngơi. Không ngoài sở liệu, hai người không dậy kịp bữa ăn sáng ngày hôm sau.
Hạ Cơ nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút rồi xuống lầu, Bạch Triết còn ăn vạ trên giường không muốn xuống. Nghiêm Kiều ngồi bên trong phòng khách cùng một người đàn ông, xem bộ dạng cũng khoảng trên 30 tuổi, nhưng mà tây trang đó Hạ Cơ có chút quen mắt.
Nếu đã có khách đến, Hạ Cơ liền đi phòng bếp tìm chút đồ ăn trước.
"Con dâu của ta lại đây." Nghiêm Kiều nói. Một bên đối với Hạ Cơ vẫy tay.
Người đàn ông kia cũng quay đầu, Hạ Cơ ngơ ngẩn. Là Khải Minh!
"Hạ Cơ, em sao lại ở chỗ này?" Khải Minh ngây dại.
"Cậu nhận thức con dâu của tôi? Vậy vừa lúc, các cậu người trẻ tuổi, nói chuyện phiếm chốc lát đi." Vẻ mặt Nghiêm Kiều giống như cái gì cũng không biết.
Khải Minh ổn ổn tình thần của mình, không đến mức để cho người khác nhìn ra khác thường. Nào biết Nghiêm Kiều đã sớm biết rõ ràng.
Hạ Cơ không biết Nghiêm Kiều muốn làm gì, phối hợp ngồi với Khải Minh đối diện.
"Em là con dâu bà ấy?" Lời Khải Minh vừa nói ra khỏi miệng có ý chỉ trích. "Vậy cái tên công trình sư lúc trước đâu?"
"Anh ấy chính là con trai của bà ấy." Vẻ mặt hắn như đang vấn tội, Hạ Cơ lười phản ứng đến.
"Em nói cái tên công trình sư là con trai của bà ấy?" Vẻ mặt Khải Minh không thể tin tưởng. Hạ Cơ cứ như vậy nhìn hắn, hai người nhìn nhau không nói gì. Vẻ mặt Khải Minh thống khổ, nếu mà quan hệ của bọn họ đã đến mức gặp người lớn, vậy mình lại khó có cơ hội. Nếu là thật cùng Bạch Triết tranh đoạt, không nói là Nghiêm Kiều sinh ý không thể đồng ý, phần thắng của bản thân cũng không lớn.
"Bà ấy biết em đã kết hôn qua rồi sao?" Có lẽ chuyện này sẽ là một cái đột phá.
"Bà ấy biết. Nhưng mà em thấy được, bà ấy cũng không để ý." Khải Minh lại đánh chủ ý.
- --------------------------
-14.10.19-