- Trang chủ
- [Ansatsu Kyousitsu] Thiên Thê Truy Đuổi
- Chương 51: Trò khôi hài hạ màn
Tác giả: Quỳ Tím
Đing đing đing~
Thời gian đã điểm.
Không khí căng thẳng cực kì.
Chỉ còn năm phút nữa sẽ bước vào thời gian kiểm tra.
"Akaori đâu rồi? Sao cậu ấy vẫn chưa đến?"
"Nicky-kun, cậu ấy đâu rồi?"
"Nhanh nhanh gọi cậu ấy đi."
---
Buổi sáng mặt trời dần ló dạng ở đằng đông. Những tiếng chim hót ríu rít bắt đầu vang lên.
Akaori đẩy cửa vào nhà, đem bịch đồ ăn đặt trên bàn.
Cô ra khỏi phòng bếp, đi đến trước cửa phòng Nicky gõ hai cái, sau đó trực tiếp rút ra chìa khoá dự phòng đem cửa mở.
Bên trong tối om, không khí ấm áp vô cùng.
Trên giường có một cục tròn tròn phập phồng. Trong chăn truyền ra tiếng ngáy khe khẽ.
Akaori tiến đến kéo ra rèm cửa sổ, ánh sáng lập tức lọt vào phòng.
Nicky cuộn trong chăn ngủ ngon lành. Mái tóc rối xù trên gối.
Akaori mở tung cửa, từng luồng gió lạnh thổi vào làm cậu ta run lên, ôm chăn che kín tiếp tục ngủ.
"Ngủ ngon như vậy. Là muốn bỏ thi sao?" Akaori tay kéo phăng ra chăn.
Nicky bị lạnh, cậu ta co rúm lại mặt nhăn một đống. Gầm gừ khó chịu, "Phiền muốn chết."
Akaori không có tinh lực cùng cậu ta giận dỗi, trực tiếp đem người lay tỉnh.
"Mau tỉnh dậy!!!"
"Aaaa bà thím!!!" Nicky bị cô ấy nắm hai bả vai giật mạnh, đầu óc mơ màng đều bị cô làm tỉnh táo.
Ngủ đều không muốn ngủ nữa!
Akaori trực tiếp kéo lê cậu ta ném vào nhà vệ sinh. Hùng hổ nói, "Chạy nhanh thay đồ đi!"
Nicky ụp mặt vào trong bồn rửa mặt. Giận đến nghiến răng nghiến lợi, "Không công bằng, tôi muốn nghỉ học. Tôi đã là thanh niên rồi! Đều 25 tuổi. Thi thố gì nữa!"
Đi học thôi đã đành, còn muốn thi cử. Cậu ta đã lớn từng tuổi này rồi!
Akaori giọng nói từ bên ngoài vọng vào. Là cười nhạo, "Hiện tại chỉ mới 15 thôi."
Nicky: ...
Aaa, đáng ghét!
Không biết là trọng sinh lại là nên buồn hay nên khóc đây.
-
Hai người ăn xong bữa sáng Akaori đã mua, bắt đầu thu xếp sách vở đến trường. Trên đường bắt gặp Nagisa và Kayano.
Cả bốn người cùng nhau đi đến trường.
"Hiện tại chúng ta phải đến cơ sở chính, thi xong toàn bộ là có thể trở về lớp." Nagisa nói.
"Chúng ta sẽ thi ở phòng này."
Trải qua hành lang cùng cầu thang, Nagisa dẫn bọn họ đến một căn phòng học ở tầng hai. Đây sẽ là chỗ bọn họ sẽ thi.
Cậu ta đem cửa mở ra. Nhìn đến bên trong toàn bộ đều là quen thuộc gương mặt, mọi người lẫn nhau chào hỏi.
"Đến rồi thì mau ngồi vào chỗ thôi." Mahara cười nói.
Trông có vẻ rất bình thản nhưng ai biết thật ra cậu ta đang hồi hộp chết được.
Bốn người tiến vào chỗ của chính mình. Mỗi người đều đang bận ôn tập. Akaori nhìn xung quanh một hồi, đẩy ra ghế đứng dậy.
Bên cạnh Karma ngẩng đầu hỏi, "Cậu đi đâu vậy? Sắp kiểm tra rồi."
Akaori không có nhìn hắn, chỉ là nói, "Đi một chút liền sẽ trở lại."
Cô đẩy cửa, rời đi.
Karma nhìn thấy người đã đi mất, mày chỉ hơi nhíu lại, sau đó cũng không để ý nữa.
-
Akaori dựa theo trí nhớ đi trên hành lang. Ngẩng đầu nhìn biển treo số 1 lớp học, cô kéo ra cánh cửa.
Bên trong lớp học người đồng loạt ánh mắt nhìn về hướng này. Tỏ vẻ nghi hoặc.
Cậu ta đến đây làm gì?
Chỉ có một người nhìn Akaori cười cười. Giống như biết trước cô sẽ tới.
Gashukuu mỉm cười nhìn Akaori nói, "Cậu tìm ai sao, Akaori-san?"
Không biết là giả ngu vẫn là ngu thật. Akaori bình tĩnh nhìn cậu ta,"Tôi tìm cậu."
Gashukuu mở to mắt, ngón tay chỉ chính mình, "Mình sao?"
Cậu ta đẩy ra ghế, đi về phía cô, cùng giáp mặt hỏi, "Có chuyện gì sao?"
Thái độ chưa biến hoá.
Akaori gật đầu, "Có chuyện cùng cậu trò chuyện riêng một chút. Sẽ nhanh thôi."
Gashukuu gật đầu, "Vậy đi thôi. Đừng chậm trễ."
-
Hai người đứng ở bên ngoài hành lang, đối diện lẫn nhau. Gashukuu vẫn là mỉm cười, "Cậu có chuyện gì?"
Akaori nhìn cậu ta, đi vào thẳng vấn đề nói, "Cậu cùng hiệu trưởng nói về việc tôi làm thêm?"
Gashukuu rõ ràng hơi sửng sốt một chút. Cậu ta nhíu mày, rõ ràng đã nói không cần thông báo cho cậu ta.
Gashukuu ý định chính là để giáo viên trước khi phát đề đem chuyện này ra đả kích cậu ta một chút. Đồng thời làm lớp E bị sốc một chút.
Đầu tàu chưa kịp thi thố đã bị loại bỏ, như thế nào không sốc đây? Khi đó bọn chúng làm bài không được, thua càng nhanh.
Khi đó, cậu ta sẽ chiến thắng mà không tốn chút công sức nào. Một là loại bỏ được Akaori, hai là đạp lớp E xuống tìm được bí mật của chúng, ba là nắm được điểm yếu của thầy hiệu trưởng.
Thật là một công đôi việc.
Đây là điều mà cậu ta muốn. Chỉ là hiện tại kế hoạch chưa thực thi mà người tìm đến cửa...
"Như thế nào? Loại bỏ được tôi có vui không?" Akaori cười cười.
Gashukuu thở dài, "Sao có thể. Đã rất lâu mình không hề có một đối thủ thật sự."
"Mặc dù không muốn, nhưng quy định chính là quy định. Mình cũng không có cách nào khác."
Cậu ta nói chuyện kiểu chính mình bị buộc giống nhau. Hoàn toàn đem chính mình trở thành một người hoàn toàn trong sạch.
Nhưng, bị ngu rồi mới tin chuyện ma quỷ của cậu ta.
Akaori cười như không cười nhìn cậu ta, "Cậu là muốn mượn tôi để đả kích lớp E đi?"
Gashukuu giật mình.
"Có thể sẽ không ảnh hưởng quá nhiều. Nhưng dù sao thì, tinh thần sẽ khó tránh khỏi bị phân tâm." Akaori nói, "Muốn tôi trước khi phát đề thi bị đuổi khỏi lớp, cậu đúng là quá sức tưởng tượng của tôi đó, Asano-san."
Akaori gần như là nghiến răng nghiến lợi khi đọc tên cậu ta.
Còn gì nhục nhã hơn khi ngay trước giờ thi lại bị đuổi khỏi lớp. Còn tốt đây là Akaori, nếu là người khác đâu?
Sang chấn tâm lý còn tính nhẹ.
Lần này cậu ta thủ đoạn đúng là độc ác vô cùng. Đánh tới người khác trở tay không kịp.
Gashukuu lần đầu bị người đọc rõ nội tâm, có điểm hốt hoảng. Nhưng thật nhanh lấy lại bình tĩnh, không có vì bị vạch trần nội tâm mà vô thố, "Cậu đúng là thông minh."
"Kế hoạch của tôi đúng là như vậy." Cậu ta thẳng thắn thừa nhận.
Cậu ta chỉ cần bắt được điểm yếu của thầy hiệu trưởng. Cho dù là cách gì đi nữa, cậu ta cũng sẽ dùng.
Chỉ là cậu ta không ngờ tới, cô sẽ biết được.
Akaori nhìn cậu ta vẻ mặt đắc thắng, phì cười châm chọc, "Hạ tiện."
Gashukuu nụ cười thu hồi, "Hạ tiện? Với lớp E mà nói, đó không là gì. Dù sao bọn chúng đều là một lũ mọt."
"Xem đối thủ là một lũ mọt, vậy mà vẫn tìm cách tính kế lũ mọt." Akaori che miệng cười, trong ánh mắt là trào phúng, "Cậu đây là bên ngoài ghê gớm bên trong sợ mọt ăn mòn sao?"
Gashukuu: ...
"Tất nhiên là không phải!"
Làm gì có chuyện cậu ta sẽ sợ bọn chúng!
"Như vậy, cậu chơi cái trò tạp nham này làm gì?" Akaori nhún vai, "Xem ra cậu không xứng đáng làm đối thủ của tôi rồi."
"Một người chỉ biết dùng ám chiêu hạ tiện..." Akaori mỉm cười, "Cùng tôi so, quả thực là làm tôi bị hạ thấp một bậc."
Gashukuu nghe cô nói, trong lòng đã nổi giận. Nhưng còn tia lý trí cuối cùng của mình, cậu ta hiểu rõ, đây là chiêu trò của Akaori.
"Vậy như thế nào để tôi cùng cậu có thể so?"
Akaori mỉm cười, "Tất nhiên là hủy cái trò hạ tiện này a~"
Gashukuu nhếch môi, quả nhiên.
"Nếu đã vậy..." Gashukuu không nói tiếp, vẻ mặt cam chịu.
Cậu ta lẩm bẩm nói, cố ý để cô nghe được, "Chắc tôi phải bảo ba sa thải cái tên nhiều chuyện đó mới được."
Giống như một dạng cảnh cáo.
Nếu không phải cái tên lẻo mép đó thì kế hoạch của cậu ta đã thực thi hoàn hảo rồi.
Akaori tiến tới, vỗ vai cậu ta hai cái rồi cười, "Thôi nào, cậu đừng làm vậy."
"Bởi vì, không có ai cùng tôi nói cả~"
-
Thời gian đã điểm.
Không khí căng thẳng cực kì.
Chỉ còn năm phút nữa sẽ bước vào thời gian kiểm tra.
"Akaori đâu rồi? Sao cậu ấy vẫn chưa đến?"
"Nicky-kun, cậu ấy đâu rồi?"
"Nhanh nhanh gọi cậu ấy đi."
Nicky quả thật phiền muốn chết. Cô ta đều lớn rồi. Làm gì còn cần lũ nhóc này quản sao?
Nicky táo bạo thực sự.
Đang lúc nước sôi lửa bỏng, Akaori đã trở về. Mỉm cười tủm tỉm trở về.
"Mọi người đã chuẩn bị xong chưa? Cùng nhau làm bài thật tốt nha!"
Còn hướng bọn họ cổ vũ.
Mọi người xem cô ấy đã trở lại, thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Làm bọn mình lo muốn chết!"
Bọn họ lẫn nhau đùa vui một lát, giám thị liền đến rồi. Giám thị trong tay cầm đề, ánh mắt sắc bén đảo qua lớp học.
Trong ánh mắt là xét nét cùng ghét bỏ không chút nào che dấu. Ông ta đem đề phân làm ba đưa xuống, tùy tiện nói nói, "Chia đi xuống."
Sau đó thoải mái ngồi trên ghế gõ bàn.
Akaori nhận được đề, như thường không có gì khác biệt. Bởi vì để không ảnh hưởng đến người khác làm bài thi phát huy, nàng tưởng diễn một chút.
Dù sao cũng không ảnh hưởng.
Nhưng là, làm Akaori không ngờ tới, lão giám thị bâng quơ nói, "Ai da, Simizu-san, em như thế nào lại đi làm thêm đâu."
Lời này vừa rơi xuống, toàn bộ lớp học chấn động một chút, bất động thanh sắc liếc nhìn nàng.
Tất cả bọn họ trong lòng thoáng hiện hai chữ: Không hay...
-
Akaori sắc mặt tương đối bình thản, cũng không có cái gì dư thừa cảm xúc. Không có tính toán đáp lại.
"Còn tốt Asano nói làm em tiếp tục kiểm tra. Nhưng là em biết mà, quy định là quy định. Không đuổi học em đã là nhân từ." Giám thị giống như may mắn nói, "Còn tốt Asano vẫn là giúp em nói làm em kiểm tra, nhưng điểm vẫn là sẽ không thiêm."
Lớp E nháy mặt tạc.
Thi nhưng không thiêm điểm là cái quái gì thao tác? Điểm đều có, nhưng lại không tính. Cho dù cậu ấy có xếp thứ nhất đi chăng nữa, nhưng vì vi phạm quy định, thì vẫn là xếp chót.
Đây rõ ràng là vũ nhục đi? Đem người ta đả kích đến đau lòng.
Làm người ta thi, có điểm hết, sau đó lại nói: Nga, ngươi phạm lỗi. Điểm này không tính.
Thao tác quả thực làm người giận sôi.
Chỉ là làm bọn họ không ngờ, Akaori thế nhưng làm thêm lén lút bị bắt được rồi. Quả thực không khéo.
Kayano nhớ đến Akaori buổi tối hôm đó biểu hiện, ẩn ẩn suy đoán được rồi.
Cậu ấy thế nhưng không cùng bọn họ nói lời nào. Còn thể hiện đến thực bình tĩnh như vậy.
Mặc dù Kayano giận, nhưng là không làm được gì. Cho dù nói, bọn họ khả năng cũng là giúp không được.
Nghĩ tới Akaori một mình chịu đựng những điều này, Kayano quả thực là buồn mà không nói được.
"Nếu vậy, em quả thực phải cảm ơn Asano một tiếng." Akaori cười tươi tắn nói, hoàn toàn không hề có chút tác dụng phụ nào.
Giống như đối với vấn đề không thi cũng không có bao lớn ảnh hưởng.
Nhưng giám thị sao có thể bỏ qua.
"Ai da, mà Simizu a, không có em thì lớp E làm sao đây? Nếu thua rồi, quả thực chính là..." Giám thị nghĩ mà khôn dám nói, thở dài, "Đáng tiếc, em lại bị chôn vùi ở cái này lớp học."
Đây rõ ràng chính là ác thú vị. Bên ngoài lời nói ngọt ngọt, thực chất là muốn đem người chọc tức.
Trước khi lão đến đây, Asano chính là cố ý nhắc nhớ lão làm như vậy.
Không làm nàng ra khỏi lớp là được, còn lại nói hai lời nói, cũng không cho sao?
Đối này Asano cảm thấy hoàn toàn không ảnh hưởng đến mình. Nhưng đối lớp E chính là sức sát thương lớn gấp bội.
Chỉ là Asano không biết đến. Tất cả những người ở đây, đều là thấy khó liền cùng tiến, không phải là loại bị thất bại chôn vùi.
Chưa kể đến, Akaori cũng có thể nói a!
"Thầy thả yên tâm. Mọi người sẽ không thua, bọn họ đều thực nỗ lực." Akaori ý cười doanh doanh, "Sẽ không có chuyện lớp A sẽ thắng."
Giám thị nghe nàng như vậy mạnh miệng, trong lòng phỉ nhổ một bút.
Đúng là người si nói mộng. Hồ đồ!
"Hơn nữa, top 1 với em mà nói, khi nào lấy chả được."
Giám thị: ...
Cái này thì hắn khó nói trước được. Muốn phỉ nhổ là không có khả năng phỉ nhổ.
Bởi vì nàng năng lực là thực sự.
Lớp E thành viên nghe nàng nói xong, hỗn độn tâm tình hạ xuống. Bắt đầu lấy lại nhuệ khí chuẩn bị tiến cuộc chiến khốc liệt.
Tiếng chuông vang lên, điểm thời gian đã định.
Giám thị cũng không nói nữa, hô một câu kiểm tra bắt đầu rồi ngồi một chỗ. Ánh mắt giống đèn pha rà quét.
Akaori bị loại khỏi cuộc chơi, Nicky là chưa bao giờ nghĩ tới.
Cậu ta rõ ràng cô đối với mấy cái thành tích này cực để tâm. Dụng tâm học tập như thế nào. Nhưng cậu ta không hiểu, thái độ bất cần này là gì vậy?
Là thật sự mặc kệ, vẫn là cố ý che đậy đâu?
Cậu ta cắn răng, nắm chặt trong tay cây bút chì. Tóc mái phủ xuống đem biểu cảm của cậu ta che khuất.
Không biết cậu ta nghĩ cái gì, bắt đầu rồi nghiêm túc làm bài. Cà lơ phất phơ thái độ cũng biến mất.
Chỉ là lông mày cậu nhăn lại, đến mức có thể kẹp chết một còn ruồi.
Chỉ là ở nơi bọn họ