Tác giả: Tưởng Cật Đa Đa Nhục
Editor: Thủy Lương
Beta: Cà Pháo
Hạ Cơ tìm một chiếc áo rộng thùng thình với chiếc quần đùi thay vào. Ở nhà ăn mặc thoải mái là quan trọng nhất. Bạch Triết ở trên bàn rất là vui vẻ còn đang xem bóng đá trực tiếp nữa.
Hạ Cơ ở một bên ngồi xuống, vừa ăn vừa xem tài liệu. Bạch Triệt nhìn Hạ Cơ ngay cả thời gian giải trí cũng không buông tha, một hai phải ở thời điểm này lại xem tài liệu. Một tay đem văn kiện cướp lấy.
" Ai, chị không thể cho chính mình nghỉ ngơi chút sao?" Bạch Triết hận đến độ rèn sắt thành thép. " Nhìn xem những người phụ nữ khác, vào lúc này không đắp mặt nạ cũng đi ngủ dưỡng da, còn chị ở đây làm cái gì?"
" Tôi không xem thì ai giúp tôi xem, đưa đây!" Hạ Cơ hướng Bạch Triết vươn tay, "Đưa tài liệu trả cho tôi."
" Lại nói chị đây từ lúc mới sinh ra đã đẹp rồi còn cần dùng đến mấy thứ đó sao?"
Bạch Triết đánh giá thân thể Hạ Cơ một chút, lời này xác thực nói không sai. Chân mày lá liễu không cần kẻ, mũi thon xinh đẹp, môi hồng răng trắng, da thịt trắng tuyết. Tỉ lệ dáng người cũng thuộc dạng hiếm gặp, chân dài eo thon, phập phồng quyến rũ. Thế gian này thật đúng là hiếm có loại phụ nữ đẹp tuyệt trần như vậy. Nhìn đến dục vọng của Bạch Triết cũng muốn ngẩng đầu rồi.
Hạ Cơ thấy Bạch Triết nhìn chằm chằm mình nửa ngày không có phản ứng gì, chính mình đành phải tự qua lấy. Bạch Triết vừa mới phục hồi lại tinh thần, liền phát hiện Hạ Cơ đang tiến về phía này, đầu óc còn chưa kịp phản ứng lại tại sao lại đi về hướng này, nhưng cứ bỏ chạy rồi tính.
Cái thói quen đụng tí là đánh người có thể sửa một chút được không? Bạch Triết đều bị dọa sợ. Bạch Triết vẫn là bị Hạ Cơ tóm được. Cậu cầm văn kiện đưa lên cao, Hạ Cơ nhảy lên cũng không lấy được, trong lòng tức muốn chết! Vẫn là nhảy cả người lên, nhìn Hạ Cơ giống như con chuột túi vậy, Bạch Triết nhịn không được cất tiếng cười to. Nụ cười này nghe vào tai Hạ Cơ có thể coi như là nhục nhã? Hạ Cơ đẩy mạnh một cái, Bạch Triết không cẩn thận bị Hạ Cơ đẩy ngã xuống sô pha. Hạ Cơ đang muốn đi lấy văn kiện, lại bị Bạch Triết quay người, bị đè ở dưới thân cậu.
Bạch Triết đè cô một cách gắt gao, hai tay bị kéo thẳng qua đỉnh đầu. Hai khối thân thể dính sát vào nhau, thằng nhóc chết tiệt Bạch Triết này còn bày ra vẻ mặt đắc ý, nụ cười tràn đầy khiêu khích. Điều này làm Hạ Cơ tức điên lên, ở dưới đá một cái. Trên mặt Bạch Triết vẫn không nhịn được cười.
Hai chân thon dài của Hạ Cơ gắt gao bám chặt lên eo Bạch Triết, làm hạ thân cô không nhúc nhích được. Cặp vú ở phía trên không được áo lót bảo vệ tuột ra hướng về phía ngực Bạch Triết đâm tới. Đâm cho mặt Bạch Triết đều đỏ lên.
Hạ Cơ càng dùng sức, Bạch Triết càng ôm cô càng chặt, thật không nỡ buông ôn hương nhuyễn ngọc* trong lòng ra, tài liệu đã sớm bị cậu ném lên trên mặt đất.
(*Ôn hương nhuyễn ngọc: miêu tả người con gái trẻ tuổi thân thể trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp.)
Người dưới thân bởi vì vận động quá độ mặt đã sớm đỏ ửng lên, tiếng hít thở cũng dần dần nặng nề. Hạ Cơ không có sức lực cứ thế bị Bạch Triết đè dưới thân. "Không chơi nữa, đứng lên!" Hạ Cơ đẩy đẩy người ở phía trên.
Ánh mắt Bạch Triết tập trung vào đôi môi giàu lực dụ hoặc kia. Nhắm thẳng, hôn lên. Hai Làn môi dán nhau xúc cảm mềm mại làm cả hai đều kinh hãi một chút. Bạch Triết không có kinh nghiệm thực chiến, chỉ biết ngậm lấy cánh môi hút cắn qua lại. Lập tức, môi Hạ Cơ đã bị cậu hút đến sưng lên.
Hạ Cơ cố ý hướng dẫn cậu một chút, cái lưỡi hồng như con cá nhỏ ở khoang miệng cậu dạo qua một vòng, lại bơi ra. Bạch Triết trong nháy mắt lĩnh ngộ, ngậm lấy lưỡi của cô không cho ra ngoài. Chính mình cũng chạy vào khoang miệng cô đại chiến một phen. Môi lưỡi giao triền hồi lâu, nước thơm đều thu không hết liền theo khóe miệng Hạ Cơ chảy ra.