- Trang chủ
- Hokage Siêu Thần
- Chương 4: Trẻ em mà phải đi học
Tác giả: saitama
Gió thổi hiu hiu cuốn những cánh hoa đào bay phất phới,trong sân huấn luyện gintoki tiếp tục vung đao chém xuống mặc cho Sakumo kế bên lảm nhãm.
Được rồi luyện tập có chừng mực thôi ngày mai phải đến trường đó,là ngày đầu tiên nhập học phải nghiêm túc biết chưa-Sakumo không ngừng lãi nhãi nói.
Đi học,không phải 5 tuổi mới nhập học sao tại sao tôi phải vô sớm thế-Gintoki khó hiểu,ở cái thời chiến này trẻ em 5 tuổi đã nhập học hắn còn cho là sớm đây mà giờ bản thân hắn mới 4 tuổi thôi.
Hây hết cách rồi em phải đi học đi để nhà còn lãnh được trợ cấp,chứ sức anh mày có hạn thôi không nuôi nổi mày đâu-Sakumo buồn bực đáp,có thằng em sức ăn như quái vật có thấy trẻ em nào ăn cơm bằng thau không,không phải một thau thôi đâu còn thức ăn lặc vặt,mọi thứ đều là tiền đó với cái đẳng cấp chunin(trung đẳng ninja)như hắn dù có vét bao nhiêu nhiệm vụ cũng không đủ nuôi thằng em này,không biết nó có phải đầu thai lộn nhà không nữa đáng lý phải vào gia tộc Akimichi mới phải.
Hừm...một người anh trai không thể nuôi nỗi em trai mình có phải hay không phế vật còn nhờ tiền bổ cấp em trai nữa chứ,Sakumo anh thật làm tôi thất vọng tuổi mới bây lớn biết lấy tiền bao gái rồi,sao tôi khổ thế này!-Gintoki ôm cái đầu quăn tự biên tự diễn nói.
Bao cái đầu mày,không phải thằng ăn hàng mày,thì tao đâu phải cày lưng mỗi ngày nhận năm,sáu cái nhiêm vụ chứ-Sakumo buồn bực nói,mẹ nó mặt dày cũng vừa phải thôi chứ.
Ăn nhiều tôi mà ăn nhiều á không thấy ông bác Akimichi Ikuzo bên đó sau ngày nào cũng ăn thịt nướng cả thau tôi ngày nào cũng ăn cơm trắng thôi,đã thế bảo tôi ăn nhiều,còn thiên lý không dậy trời!-gintoki ôm đầu than khóc.
Được rồi,hôm nay cho mày ăn thịt được chưa-sakumo tay phải cầm bóp đếm tiền, mặt khóc còn khó coi nói.
Yeah! Phải ăn thịt nướng,tôi muốn 10 thau-Gintoki mừng rỡ nhãy tưng tưng nói,hắn ăn cơm trắng nhạt cả chim đây rồi,khổ nổi với sức ăn của hắn sakumo không đủ tiền mua thịt chỉ mua đủ gạo ăn đủ 1 tháng nhưng với hắn chỉ ăn đủ mấy ngày.Hây đúng con nhà nghèo a.
Ăn 10 thau cái đầu mày,chỉ ăn 2 phần thịt nướng còn lại ăn cơm trắng-sakumo sợ hãi la lên,ăn 10 thau hắn bán mình cũng không đủ a.
hừ thấy anh có lòng, cũng được ăn 2 phần-Gintoki cũng chỉ đùa thôi hắn sao không rõ nhà tình trạng nếu không phải cha hắn để lại chút tiền hai anh em hắn nước ăn cám,nói ra cha hắn chết sớm cũng do hắn một phần,ổng làm nhiệm vụ hơn jonin(thượng đẳng ninja)khác gấp 3 lần,mà cái thời chiến này gấp ba lần nhiệm vụ đâu phải dễ đặt biệt năm ngoái mới tạm ngưng chiến ninja lần thứ 1,cha hắn chết trên chiến trường lúc chết cũng không quên giao tiền cho đồng đội mang về cho hai anh em hắn.
2 phần là anh 1 phần em 1 phần hiểu chưa-sakumo sợ hắn hiểu lầm nói.
Được rồi ai bảo tôi là em trai có thứ ngon phải nhường anh mình chứ-gintoki hai tay ôm sau đầu nói.
Đừng có nói kiểu ngược đời đó,người nên nói phải là tao mới phải-sakumo buồn bực nói.
Đi thôi-gintoki bỏ ngoài tai,vắt kiếm gỗ ngang eo rồi chạy te te ra ngoài.
Thằng này-sakumo cười khẻ đuổi theo.
Ánh ban mai như phá tầng mây chiếu rọi khắp vùng đất,những giọt sương còn đọng trên lá được ánh nắng chiếu vào lấp lánh như những vì sao.Trước cổng ninja học viên,nhiều cha mẹ đưa con mình tới cổng trường làm trước cộng lộ ra tấp nập.Bên phải cổng trường có tàn cây to lớn phía dưới có hai người một người tóc trắng thiếu niên đang trò chuyện cậu nhóc tóc bạc.
Vào lớp nhớ nghe giảng đàng hoàn biết không-Sakumo chỉnh quần áo của gintoki căn dặn.
Nghe cứ như mẹ trẻ thế không biết-Gintoki buồn bực nói,không biết tác giả truyện naruto này có phải tên mê em trai hay không,trong truyện hết Itachi rồi đến Madara đều như thế,bây giờ lại lòi ra một cái Sakumo.
Anh phải đi làm nhiệm vụ mấy bữa không có ở nhà tự mình nấu cơm biết chưa,còn đây 100 ryo(tiền tệ trong truyện naruto 10 yên nhật =1 ryo)giữ đó có chuyện gì xài đừng ăn bậy hết rõ chưa!-Sakumo vừa móc tiền trong bót vừa nói.
Biết.....biết nói mãi,đi đâu đi luôn đi đỡ nhứt lỗ tai-Gintoki cũng sợ hắn rồi,không ngờ Nanh trắng konoha mặt lạnh nam còn nhỏ cứ như đường tăng vậy,giờ hắn có cảm giác như con ruồi bay ong ong bên tai đây.Sợ Sakumo nói tiếp gintoki chạy một mạch vào trường.
Phòng 2-B.tiếng ồm ào nhốn nháo trong phòng của mấy đứa trẻ vang lên trong chúng thật háo hức khi tới trường,trẻ em mà đứa nào chả thế được thời gian sẽ than ngắn than dài.Nhưng có đứa trẻ lại khác hẳn à không hai đứa mới phải một đứa ngồi phía cuối bàn bậc thang cao nhất mặc thân đồ trắng nhỏ,tóc đen dài ngang lưng như con gái,cặp mắt xà đồng lạnh lẽo,tay phải chống cằm nhìn thơ thẩn ngoài cửa sổ.
Một đứa bé khác ngồi bên dãy bên trái cách một dãy bàn với đứa bé tóc đen,khác hẵn với đứa bé tóc đen đó thằng nhóc này có màu tóc trắng hai bên mi mắt có vết dài màu đỏ đến má trên, tóc xù xù trong có vẻ ngu ngu.bổng tiếng kéo cửa phòng lớp làm hai đứa chú ý,một thằng nhóc tóc quăn màu bạc đi vào lớp,ánh mắt nó lúc nào cũng lừ đừ tròng mắt đỏ sậm,thân mặc kimono màu trắng bên hông đeo thanh kiếm gỗ bước đi nó bình thản lại có vẻ lười nhác,nó liếc hai đứa rồi ngồi giữa hai người mà không nói lời nào.Bổng đứa tóc trắng lên tiếng.
Chào..à.hahha.mình tên jiraiya sao này chúng ta là bạn nhé!-đứa bé tóc trắng jiraiya cười nói.
Ờ....Hatake Gintoki,chào-Gintoki nhìn thằng nhóc mặt ngu ngu này hơi ngờ ngợ giờ thì xác con mẹ nó định là đỉnh đỉnh đại danh tiện nhân jiraiya rồi,còn thằng nhóc bên phải chắc lãnh quần(Lãnh quân) Orochimaru.