- Trang chủ
- Ma Thần Trời Sinh
- Chương 674: C674: Trốn chạy không ngừng
Tác giả: Cửu Đương Gia
- Ninh Tiểu Xuyên, đại nạn của ngươi đã đến rồi, đừng mơ tưởng hôm nay có thể đào thoát khỏi tay ta!
Mộc Tông chủ dùng tâm thần tập trung gắt gao Ninh Tiểu Xuyên. Một cỗ ý niệm cường đại hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên đè ép tới. Vô số kiếm khí đều đâm thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên, hội tụ thành một mảnh hồng lưu kiếm khí khủng bố!
Mộc Tông chủ chính là Tu sĩ Kiếm đạo, sức chiến đấu cường đại vô cùng. Phương viên hơn mười dặm xung quanh đều bị kiếm ý của hắn khống chế. Một ý niệm trong đầu liền có thể giết chết bất luận một sinh linh gì phương viên trong vòng mười dặm.
Lê Trọng Lâu cũng đã đền mạng, Ninh Tiểu Xuyên không có ý định tiếp tục liều mạng với bọn họ nữa, liền tìm kiếm cơ hội, chuẩn bị rút đi.
Đối mặt với hồng lưu kiếm khí đang vọt tới, Ninh Tiểu Xuyên cũng không giữ lại nữa, kích hoạt toàn bộ lực lượng của mười thanh Huyền khí Cửu phẩm, hóa thành mười thanh chiến kiếm to lớn. Mỗi một thanh chiến kiếm đều dài hơn ba mươi thước, giống như là mười tòa kiếm sơn thật lớn vậy!
Ầm ầm!
Mười thanh cự kiếm đồng thời công kích qua, ngăn cản lại lực lượng kiếm ý do Mộc Tông chủ phát ra.
Trong bóng tối, vị sát thủ Cao Thiên Cảnh kia lại bắt đầu rục rịch trở lại. Chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên hơi chút sơ xẩy, hắn sẽ lập tức dùng thế lôi đình xuất thủ, đạt tới hiệu quả một kích tất sát.
Đám Thiên Nhân Tôn Giả của Lê Tộc cũng bắt đầu điều chỉnh phương vị của chính mình, đem Ninh Tiểu Xuyên bao vây tại trung tâm, phong kín toàn bộ đường lui của hắn, phòng ngừa Ninh Tiểu Xuyên đào tẩu.
Ninh Tiểu Xuyên cùng Mộc Tông chủ giao thủ với nhau một kích, liền lập tức bứt ra, lui nhanh về phía sau, hóa thành một đạo lưu quang thất thải, hướng về phía xa xa đào tẩu.
Phốc!
Ma kiếm vung lên, tản mát ra huyết quang sáng lạn. Một vị Thiên Nhân Tôn Giả của Lê Tộc chuẩn bị tiến đến ngăn cản Ninh Tiểu Xuyên, đã bị kiếm khí đánh bay ra ngoài, trước ngực lưu lại một đạo vết kiếm dài ba thước.
Vị Thiên Nhân Tôn Giả này ngã vào trong vũng máu, máu tươi trong cơ thể bị Ma kiếm hấp thu hơn phân nửa, chỉ còn lại một hơi thở, tính mạng lay lắt.
- Còn muốn chạy?
Mộc Tông chủ hừ lạnh một tiếng, chỉ ngón tay một cái. Thanh mộc kiếm trên lưng hắn bay thẳng ra ngoài, vạch ra một đạo kiếm quang xích hồng sắc, giống một đầu kiếm hà dài hơn mười dặm, rầm rộ đánh về phía Ninh Tiểu Xuyên đang chạy trối chết đằng xa.
Cách đó hơn mười dặm, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên dừng lại, điều động lực lượng Chí Tôn trong cơ thể. Lực lượng Chí Tôn Thể và lực lượng Diệt Thế Kiếm Đạo thể hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn, hóa thành một đạo Chí Tôn Kiếm Ý!
Ma kiếm biến thành cao tới mười mấy trượng, đánh cho thanh mộc kiếm màu vàng kia bay ngược trở về.
Soạt!
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi Ma kiếm, lạnh lùng liếc nhìn về phía Mộc Tông chủ một cái, sau đó chui vào trong lòng đất bỏ trốn.
Ầm!
Ngay tại thời điểm Ninh Tiểu Xuyên vừa mới trốn vào trong lòng đất, trên bầu trời, một cái thủ ấn khổng lồ đột nhiên đánh xuống, lưu lại trên mặt đất một cái hố lớn hình năm ngón tay đường kính hơn sáu mươi thước! Quả thật giống như là một đạo chưởng ấn do Thần linh đánh ra, đem toàn bộ mặt đất đều đánh cho rung lên một trận mãnh liệt!
Lực lượng chưởng ấn không ngừng lan tràn ra bốn phương tám hướng xung quanh.
Toàn bộ cây cỏ trong phương viên mấy ngàn thước xung quanh, hết thảy đều hóa thành tro bụi, toàn bộ sinh linh đều biến thành huyết vụ!
Công chúa Hoán Hoa thu bàn tay về, sắc mặt trầm xuống, hạ lệnh:
- Ninh Tiểu Xuyên đã bị trọng thương, đào tẩu theo hướng Bắc! Toàn lực truy sát cho ta! Kẻ lấy được cái đầu trên cổ Ninh Tiểu Xuyên, thưởng cho mười ức Huyền thạch, đất phong ngàn dặm!
Toàn bộ các Thiên Nhân Tôn Giả của Lê Tộc và Hoàng tộc đều hiện thân. Có kẻ chui vào trong lòng đất đi truy tìm khí tức Ninh Tiểu Xuyên lưu lại. Có kẻ gọi ra tọa kỵ Huyền thú, hướng về phía Bắc truy sát theo…
Mộc Tông chủ thu hồi mộc kiếm màu vàng lại, nhìn một đạo chỗ hổng thật nhỏ trên thân mộc kiếm, khẽ nhíu mày:
- Kiếm khí thật là mạnh mẽ! Đây là lực lượng gì?
Ngón tay Mộc Tông chủ đặt trên chỗ hổng của mộc kiếm, đầu ngón tay toát ra hỏa diễm nhàn nhạt, đem thanh mộc kiếm tiến hành rèn luyện lại một lần. Chỗ hổng trên kiếm rất nhanh đã khép lại.
Vụt...
Hắn ngự kiếm bay thẳng lên không trung, hóa thành một đạo lưu quang, phóng vút đi, hướng về phía Bắc đuổi theo.
o0o
Cách Linh Cơ Quán chừng hơn tám trăm dặm, Ninh Tiểu Xuyên từ trong lòng đất chui ra, một tay ôm ngực, trong miệng phun ra một ngụm huyết dịch.
- Tu vi Công chúa Hoán Hoa còn mạnh hơn Mộc Tông chủ một bậc! Không hổ là cao tầng Vương Tôn Phủ!
Ninh Tiểu Xuyên xóa đi vết máu trên mặt đất, cố chịu đựng thương thế, thu liễm khí tức trên người, thay đổi phương hướng, nhằm về phía Đông Bắc phóng chạy như điên.
Tuy rằng hắn có Chí Tôn Thể, thế nhưng tu vi của Mộc Tông chủ và Công chúa Hoán Hoa lại cao hơn hắn rất nhiều. Cho dù hắn đều thi triển ra toàn bộ thủ đoạn của mình, tối đa cũng chỉ có thể đấu lại một người trong đó mà thôi!
Nếu như hai người bọn họ liên thủ, còn có cường giả Thiên Nhân Tôn Giả của Lê Tộc cùng Hoàng tộc ở một bên nhìn chằm chằm, Ninh Tiểu Xuyên tuyệt đối không có nắm chắc thủ thắng, chỉ có thể đào tẩu.
o0o
Đại Đế quốc Thiên Xu là địa bàn của Công chúa Hoán Hoa, chỉ cần nàng ra lệnh một tiếng, có thể điều động lực lượng của toàn bộ các tông môn cùng Gia tộc phụ cận.
Ba ngày qua, đám người tham gia truy sát Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng nhiều hơn.
Ninh Tiểu Xuyên trước sau đã tao ngộ phải sáu lần vây công, đều bị hắn mở một đường máu, trốn thoát một mạng. Thế nhưng vết thương trên người hắn cũng vì vậy mà càng ngày càng nghiêm trọng hơn.
Đêm xuống, Ninh Tiểu Xuyên ngồi bên cạnh một con sông lớn dòng nước chảy xiết, rửa sạch huyết dịch trên y phục, sau đó lập tức bắt đầu điều dưỡng thương thế trên người.
Mấy ngày nay, hắn vẫn luôn lặn xuống nước mà đi. Chỉ có như vậy, mới không lưu lại vết tích và khí tức của mình. Công chúa Hoán Hoa muốn truy tìm được hắn, nhất định phải tốn hao thêm càng nhiều thời gian hơn.
- Muốn phản hồi Hoang lĩnh Trảm Thiên, nhất định là phải băng ngang qua toàn bộ Đại Đế quốc Thiên Xu!
- Thế nhưng, tại Đại Đế quốc Thiên Xu, Công chúa Hoán Hoa có thể điều động lực lượng của các đại tông môn cùng các đại Cổ tộc! Phỏng chừng còn chưa thể xuyên qua Đại Đế quốc Thiên Xu, ta cũng đã sớm táng thân trong tay bọn họ rồi!
Mấy ngày gần đây, đám Tu sĩ vây công Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng nhiều. Ban đầu cũng chỉ có mấy trăm người mà thôi, hiện tại cũng đã có tới hơn vạn tên Tu sĩ, hơn nữa tu vi thấp nhất cũng là Địa Tôn Cảnh!
Ninh Tiểu Xuyên cũng phải cửu tử nhất sinh mới giết ra được một con đường sống!
Tại Đại Đế quốc Thiên Xu, năng lượng của Công chúa Hoán Hoa thật sự quá lớn! Ninh Tiểu Xuyên không biết kéo dài thêm nữa, những kẻ đuổi giết hắn lại sẽ có thêm bao nhiêu người nữa? Hai vạn Tu sĩ? Mười vạn Tu sĩ?
- Chỉ có cách đi đường vòng, chạy vào bên trong Đại Hoang, mới có một đường sinh cơ!
Ninh Tiểu Xuyên phát giác ra ngoài trăm dặm lại truyền tới thanh âm đám người đuổi giết, vì vậy lập tức nhảy vào bên trong dòng sông, dọc theo con sông, bỏ chạy về phía thượng du.
o0o
Nửa canh giờ sau, Công chúa Hoán Hoa cùng một đám Thiên Nhân Tôn Giả của Hoàng tộc đã đi tới địa phương vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên chữa thương.
Một vị lão đạo tay cầm phất trần, điều tra địa phương vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên chữa thương, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên mới vừa đi không bao lâu!
Công chúa Hoán Hoa đứng bên cạnh dòng sông, trong một đôi phượng mâu lộ ra ý cười:
- Ninh Tiểu Xuyên đã bỏ chạy về phía thượng du!
- Làm sao có thể? Hướng đó và phương hướng lúc trước Ninh Tiểu Xuyên đào tẩu hoàn toàn trái ngược! Hắn không có khả năng đào tẩu về phía thượng du a!
Một gã Đại Tướng quân thân khoác chiến giáp nói.
Công chúa Hoán Hoa phất tay, thanh âm mềm mại, cười nói:
- Ninh Tiểu Xuyên thông minh cỡ nào? Nếu như các ngươi có thể đoán được ý nghĩ của hắn, cũng sẽ không ba lần bốn lượt bị hắn đào tẩu! Cao thủ tám Quận mười bảy Phủ đều xuất động hết, còn có đại quân Huyền thú của Đế quốc hỗ trợ điều tra, chắc chắn hắn sẽ không tiếp tục trú ẩn tại Đại Đế quốc Thiên Xu nữa! Nếu như ta đoán không sai, có lẽ hắn đã bỏ chạy vào bên trong Đại Hoang rồi!
- Công chúa Điện hạ, vì sao nhất định phải bắt giữ Ninh Tiểu Xuyên cho bằng được?
Vị Đại Tướng quân thân khoác chiến giáp kia hỏi.
Công chúa Hoán Hoa trừng mắt nhìn hắn một cái, lạnh giọng nói:
- Ninh Tiểu Xuyên rất có khả năng đã mang theo một kiện chí bảo rời khỏi Thiên Đế Sơn! Trên người của hắn khẳng định có nhiệm vụ bí mật! Chúng ta phải cướp đoạt lấy kiện chí bảo đó trên người của hắn! Đây chính là ý tứ của Thái tử Điện hạ!
Công chúa Hoán Hoa cho rằng Xích Long Lân Đồ đang ở trên người Ninh Tiểu Xuyên. Nhưng nàng lại không biết, Ninh Tiểu Xuyên chỉ là đi truyền tin giúp Mộc Lam đại sư mà thôi. Người mang theo Xích Long Lân Đồ rời khỏi Thiên Đế Sơn, chính là Nhiếp Lan Tâm!
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi Thiên Đế Sơn không bao lâu, Nhiếp Lan Tâm cũng thuận tiện mang theo Xích Long Lân Đồ rời khỏi Thiên Đế Sơn, xuất phát tiến sâu vào bên trong Đại Hoang.
o0o
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên cải biến phương hướng đào tẩu, đám người đuổi giết phía sau quả nhiên đã ít đi rất nhiều.
Nửa tháng sau, thương thế trên người Ninh Tiểu Xuyên đều đã khỏi hẳn. Hắn rốt cuộc cũng chạy vào trong Đại Hoang, tiến nhập một mảnh hoang lâm nguyên thủy, cổ thụ che trời.
Tuy rằng hắn cũng không lại gặp phải đám người đuổi giết nữa, thế nhưng bên trong Đại Hoang lại có vô số Yêu thú hung mãnh, còn có một chút hiểm cảnh từ thời Thượng Cổ để lại. Nếu như lỗ mãng mạo hiểm xông vào những hiểm cảnh kia, cho dù hiện tại hắn có được tu vi Trung Thiên Cảnh, cũng nhất định phải chết không thể nghi ngờ!
Vì sao những hiểm cảnh từ thời Thượng Cổ để lại, đại đa số đều phân bố tại bên trong Đại Hoang?
Thực ra, vấn đề này hẳn là phải nói ngược lại mới đúng!
Chính là bởi vì chỗ đó có những hiểm cảnh khủng bố từ thời Thượng Cổ để lại, cho nên không người nào dám tiếp cận nó, cũng không có ai dám ở nơi đó thành lập Văn minh Nhân loại! Dần dà lâu ngày, những nơi đó liền biến thành mãng hoang đại trạch không một bóng người.
Tại trên cổ thư cũng có ghi chép, bên trong Đại Hoang tại Bắc Cương tổng cộng có hai đại Cấm địa, mười sáu hiểm cảnh.
Trong đó, hai đại Cấm địa kia đều để lại không ít truyền thuyết lịch sử khủng bố, ngay cả Thứ Thần cũng không dám đơn giản xông vào.
Còn mười sáu hiểm cảnh, cũng đều là những địa phương khủng bố tuyệt luân. Ví dụ như Táng Thần Sơn, nơi chôn cất Tử Kim Hoàng Chủ đã từng uy chấn thiên địa một thời, chính là một trong mười sáu hiểm cảnh.
Xét đến cùng, kỳ thật Bắc Cương là lãnh địa của Yêu thú! 99% lãnh thổ quốc gia đều bị mãng hoang đại trạch bao phủ, toàn bộ các lãnh thổ Văn minh Nhân loại cộng lại cũng không tới 1% lãnh thổ Bắc Cương.
Thế lực Nhân loại tại Bắc Cương kỳ thật rất nhỏ yếu!
Cho nên, sau khi Ninh Tiểu Xuyên chạy vào trong Đại Hoang, liền có thể kết luận những Tu sĩ Nhân loại đuổi giết ở phía sau cũng sẽ không dám dễ dàng đuổi theo hắn.
- Thế lực phân bố bên trong Đại Hoang, so với thế lực phân bố trong Văn minh Nhân loại còn phức tạp hơn nhiều! Đi đường vòng tới Hoang lĩnh Trảm Thiên mới là bảo đảm nhất!
Ninh Tiểu Xuyên bắt được một con Huyền thú Bát phẩm, hỏi thăm nó một phen, mới biết được chúa tể Đại Hoang trong phương viên sáu mươi vạn dặm nơi này chính là Tam Vĩ Thương Hồ Vương!
Tam Vĩ Thương Hồ Vương cũng là một trong ba mươi sáu vị Thú Vương tọa hạ của Phạm Hống Yêu Hoàng. Thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại từng có va chạm với nàng, nếu như đến tìm nàng nhờ dẫn tiến Phạm Hống Yêu Hoàng, phỏng chừng căn bản không thấy được Phạm Hống Yêu Hoàng, ngược lại còn bị mất mạng!
Cho nên, hắn quyết định đi tới Hoang lĩnh Trảm Thiên tìm Thanh Tước Vương. Tuy rằng hắn cũng từng đắc tội qua Thanh Tước Vương, thế nhưng Thanh Tước Vương dù sao cũng chỉ là một tiểu nha đầu, hẳn là sẽ không mang thù giống như Tam Vĩ Thương Hồ Vương!
Sau khi đuổi đầu Huyền thú Bát phẩm kia đi, tâm thần Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, đột nhiên cảm giác được khí tức nguy hiểm, ánh mắt hướng về phía Tây nhìn lại:
- Không ngờ Công chúa Hoán Hoa lại đuổi tới! Chẳng qua, dường như nhân số cũng không nhiều lắm!
Trong mắt Ninh Tiểu Xuyên lộ ra một tia hàn khí. Lần này, hắn cũng không định lập tức đào tẩu, trái lại muốn hoàn trả Công chúa Hoán Hoa một chút tiền lãi.
Dù sao cũng đang ở bên trong Đại Hoang, cho dù đánh không lại, cùng lắm thì lập tức bỏ chạy là được.