- Trang chủ
- Sư Gia! Lại Có Điêu Dân Cầu Kiến
- Chương 8: Tài năng sơ hiển
Tác giả: Vương Tịch Mộ
Tất cả các đặc thù đều phù hợp, chỉ thiếu bộ đồ đỏ.
Quý Lương nhìn xung quanh một vòng, đích xác không phát hiện quần áo, là bị hung thủ ném vào trong nước, hay là cầm đi?
Tiếp tục kiểm tra, hai mắt trợn to, mà lại đục ngầu không lộ ánh sáng, ít nhất đã chết hai mươi tư tiếng đồng hồ trở lên, vì canh ba đêm trước bắt đầu mưa to, mãi đến giờ thìn ngày thứ hai mới ngừng, trên tóc người chết có nước bùn, hẳn tử vong vào giữa giờ tý đến giờ thìn.
Hai gò má bị thương chắc là vào lúc nữ tử giãy giụa nên bị hung thủ đánh.
Lại nhìn vết thương ở phần bụng, không đúng, trên cổ có cái gì đó?
Phần cổ có máu bầm, giống như một đôi dấu tay đàn ông, nhưng vết tích tương đối nhạt, Quái đại gia không nhìn ra có lẽ vì tưởng rằng đó là thi ban.
"Chúc sư gia ngươi thấy cái này không, giống như vết tích bị bóp, nhưng bàn tay người này cũng quá lớn a."Quý Lương cảm thấy dấu bàn tay kia có chút kỳ quái.
Quái đại gia nghe Quý Lương nói vậy cảm thấy không có khả năng, phản bác: "Đại nhân, rõ ràng nữ nhân kia vì bị mổ bụng mà chết, ngài nói thế khác gì bị bóp chết đây. Nếu là người bị bóp chết, cổ họng sẽ bị siết chặt, hai mắt sung huyết, đầu lưỡi sẽ biến thành màu đỏ tím."
"Đúng rồi, ta cũng không nói nàng bị bóp cổ chết nha."Quý Lương suy đoán nói: "Cái dấu vết này cũng có thể là do hung thủ vì năng chặn nàng giãy giụa mà bóp ở đấy."
"Rõ ràng là kỹ nữ, còn sợ bị cưỡng bức?"Một nha dịch đứng bên ngoài nhỏ giọng nói, hết sức xem thường người chết.
"Yên lặng."Quý Lương lạnh lùng nói, bản thân những người này cũng không biết đã từng đi qua bao nhiêu lần, hiện tại còn chạy tới giả bộ Bạch Liên Hoa(1)?
(1)Bạch Liên hoa là các em gái ngây thơ trong sáng sống như thánh nữ ấy, lúc nào cũng cho là mình vô tội ấy.
Thế nhưng vì cái gì cũng không bóp chết? Quý Lương nhìn dấu vết xung quanh, có hai cái lỗ nhỏ trên mặt đất giữa hai chân nữ nhân, không nhìn thì không phát hiện được. Ở đầu gối nữ nhân cũng không có tổn thương bầm máu hay bùn đất, cái kia (cái lỗ) nhất định là do hung thủ lưu lại.
Lỗ? lỗ? lỗ? Quý Lương không nghĩ ra, hai tay vòng trước ngực, suy nghĩ.
"Quý đại nhân, đã thông tri cho tú bà Di Hông lâu đến nhận diện thi thể rồi."Một nha dịch nhanh chóng chạy tới gần nói.
Tú bà Di Hồng lâu? Con mắt Quý Lương bỗng chốc phát sáng óng ánh, đúng rồi, làm sao lại quên thân phận nữ nhân này. Chẳng lẽ đúng như suy nghĩ mình, tà ác như vậy?
Bây giờ, Quý Lương đã không còn sợ hãi như lúc nãy, ngồi xổm bên người phụ nữ, nắm tay trái Hoa Lạc soi dưới ánh mặt trời nhìn, móng tay rất ngắn, bên trong có ít bùn đất, chẳng qua móng tay đã được sơn xinh xắn, màu tím đấy, mặc dù chưa quét xong nhưng vẫn đẹp như cũ, nhưng mà phía trên móng tay sao lại có những hạt nhỏ chứ.
Quý Lương gọi Quái đại gia đến hỏi.
Quái đại gia cầm lưỡi dao gẩy vài hạt, ghé lên chóp mũi ngửi ngửi,"Đại nhân, có điểm giống thạch tín."
"Thạch tín?" Quý Lương nhíu lông mày, đây cũng là ai đó làm sao?
"Đại nhân, cái này còn cần về nghiệm chứng một chút." Quái đại gia nói xong, lại gom một ít gói vào trong giấy dầu.
Quý Lương trực tiếp làm lơ chỗ vết cắt đã bị ruồi đẻ trứng, nhìn xuống dưới, hình như dưới mông nàng kia có vết máu còn chưa bị cuốn đi, ngấm vào trong đất bùn.
Chỗ ấy làm sao cũng có máu? Là trên bụng chảy xuống sao? Quý Lương cũng không đứng đậy, trực tiếp chuyển tới bờ mông, nghiên đầu nhìn về nơi riêng tư của Hoa Lạc, nơi đo bị rách không còn hình dáng gì, đồng thời cũng bắt đầu thối rữa. Một hai ngày nay vẫn tương đối mát mẻ, ngoại trừ vết cắt ở bụng, theo lý thuyết thì những địa phương khác không nhanh (hư thối) như vậy a.
"Không nghĩ tới Quý đại nhân có khẩu vị đặc biệt như vậy." Chúc Ti Nam thấy động tác của Quý Lương, vừa mới sợ muốn chết, ngược lại bây giờ nhìn đến tỉ mỉ.
"Chúc sư gia, nếu không ngươi tới nhìn?" Quý Lương có chút nổi giận, phỏng chừng nam nhân này chẳng thốt ra được cái gì tốt, tức chết người không đền mạng, miệng tiện vô địch.
"Đại nhân tra án, tiểu nhân ở bên ghi chép là được."Chúc Ti Nam nhìn thấy Quý huyện lệnh đã nổi giận, trong lòng nghĩ: Vậy mà quên hắn là lão bản của mình rồi, vì bạc, ngậm miệng.
"Đại nhân, tiểu nhân đoán khi còn sống cô gái này đã bị ngược đãi, cho nên mới nhanh hư thối." Quái lão đầu thay Quý Lương giải thích nghi hoặc.
"Ngược đãi?SM (2)?Khóe mắt Quý Lương rút rút, sau đó lui sang một bên, chỉ vào Tô bộ đầu nói:" Lật nghiêng nàng lại."
(2) sadomasochism:Chứng ác-thống dâm,thích bị ngược đãi
"Đại nhân?" Tô bộ đầu không rõ lật lại để làm cái gì?
"Bảo ngươi làm thì ngươi làm." Quý Lương hừ lạnh một tiếng, biết bây giờ nàng ở trước mặt đám người không có uy tín, nếu nàng phá được bản án này, nhất định có thể làm cho mọi người tin phục. Holmes à, đại thần à, truyền cách suy diễn của ngài lại cho ta đi, ta muốn phá án!
Tô bộ đầu lập tức lật Hoa Lạc lên, tiếp đó đứng thẳng bên cạnh.
Khảnh khắc thi thể kia bị lật nghiêng, Quý Lương nhìn thấy cúc hoa(*) của nữ nhân này bị đâm nát bét, vả lại đã bắt đầu hư thối.
(*) Hậu môn
Ẹo...Nhất thời Quý Lương không nhịn được, quay người ra sau ói xuống sông hộ thành trước mặt, vật bẩn rất nhanh lẫn vào trong nước không thấy tung tích.
"Đại nhân.." Tô Thu không hiểu, nhìn về phía sau thi thể, đợi sau khi thấy rõ, nhíu mày, trong ruột cuộn lên.
Mặt Chúc Ti Nam không đổi sắc nhanh chóng ghi chép những gì chứng kiến(sở văn), sợ là hung thủ kia cực kỳ biến thái.
"Đại nhân, ngài có sao không."Phạm Lang nâng Quý Lương dậy, quan tâm hỏi, trước lúc đến huyện nha, mẹ già trong nhà đã dặn đi theo huyện lệnh làm thật tốt, sẽ có tiền đồ đấy.
"Không có chuyện gì." Quý Lương thở gấp ra một hơi, đi đến cuối chân Hoa Lạc, nhìn mấy dấu vết bị dẫm qua dưới mặt đất, trên dốc thoải có mấy cái dấu chân sâu cạn không đồng nhất, còn có dấu vết một cây gậy gỗ cắm qua.
Hôm qua sau giờ thìn, mặt trời lại xuất hiện, cho đến tận bây giờ, toàn bộ mặt đất đã sớm được phơi khô, mà địa phương nàng đi qua đều không có dấu vết. Dấu chân nơi đó nhất định là do hung thủ lưu lại, bất quá, sau dàn chân của dấu chân bên phải sau hơn một chút, mà phía trước thì nông, dấu chân trái không có sự khác biệt rõ rệt,, chẳng qua chỉnh thể so với dấu chân bên phải thì nông hơn một chút, mà cái hố gậy cắm kia in ở vị trí trước chân phải một xích(=một thước =0.33m).
"Cái này là dấu chân hung thủ rồi, khả năng chân phải cà nhắc đấy, còn chống quải trượng." Quý Lương kết luận suy đoán cuối cùng.
"Làm sao ngài biết đó là một người thọt?"Chúc Ti Nam ngừng bút trong tay lại, nghiêng đầu hỏi.
"Kia có một dấu chân sâu một dấu chân mờ, ngươi xem người thọt có phải đi đường thế này không?"Quý Lương lập tức bắt chước dáng người thọt đi đường.
"Suy đoán của ngài quá phiến diện(một mặt, một chiều), ngài chứng minh được ư." Chúc Ti Nam cũng không ủng hộ suy đoán của Quý Cương, có khả năng là choáng váng đầu hoặc thắt lưng có vấn đề.
"Vậy trước tiên ngươi chứng minh suy đoán của ta là sai đã."Quý Lương khiêu khích trả lời, sau đó nói với Tô Thu:" Thứ nhất, phái người đi tìm quần áo của người chết, là màu đỏ đấy, trước dọc theo bờ sông tìm một chút; thứ hai, công khai tra tìm người què chân trong huyện, thuận tiện đo số lượng; thứ ba, hỏi thăm trong tiệm bán thuốc ai đã từng mua thạch tín."
"Vâng." Tô bộ đầu lĩnh mệnh sau đó phân phó quấn người chết trong chiếu rách, đặt lên xe kéo mà lúc đến quái đại gia mang tới.
"Quý đại nhân, kế tiếp chúng ta nên làm thế nào?" Chúc Ti Nam cất giấy bút vào trong hòm, hỏi.
"Ngươi muốn làm gì?" Quý Lương khiêu mi, đồng thời cởi găng tay trên tay xuống.
"Nghe đại nhân an bài." Chúc Ti Nam cười nhạt, cái huyện lệnh này nhìn qua cũng không đến nỗi ngu.
"Chúc sư gia, đi chúng ta đi dạo kỹ viện." Quý Lương khoác cánh tay lên cổ Chúc Ti Nam và nửa bả vai của hắn, vẻ mặt âm hiểm cười nói.