- Trang chủ
- Tôi Là Cửu Vĩ Hồ Ly
- Chương 5: À, anh hiểu rồi, hai đứa cứ đi ăn tự nhiên
Tác giả: Kai
Đang cố suy nghĩ thì cửa phòng mở ra, ba má tôi đi vào.. Ôi, chắc lại sắp giảng bài siêu kinh điển, má tôi bắt chuyện trước:
- Con có sao không? Đầu có đau nữa không vậy? Ăn gì không má mua cho? - Má tôi rất lo lắng hỏi tôi
- Con không sao đâu mà, ahaha, tí nữa xin cho con xuất viện được rồi đó má ơi, con không còn đau hay gì nữa.
- Mày còn dám nói, bác sĩ bảo mày bị vật cứng đánh vào đầu đến ngất, ít nhất cũng có chấn thương nhẹ ảnh hưởng tới não, giờ lớn rồi đủ lông đủ cánh nên bắt đầu hư rồi đúng không, còn chơi với bọn du côn nữa hả? - Ba tôi thì khác, ông lúc nào cũng là người nghiêm khắc ngoài cứng trong mềm, giọng của ông mang vẻ tức giận.
- Con không có gì thật mà, khỏe như trâu, đấy đấy - đập vào đầu mình mấy phát, đương nhiên là tôi không có cảm giác gì cả, cứ như bình thường, chả hiểu sao nữa. - Tí cho con xuất viện cho rồi, nằm trong này chán quá, mà tụi nó chặn đầu con đánh con cũng không biết tại sao nữa và giờ con thấy bình thường mà.
- Bác sĩ nói con phải nằm trong này ít nhất 1 tháng nữa để theo dõi tình hình để đánh giá, con ráng ở trong đó đi má mua đồ ăn ngon cho, lần sau thấy tụi nó thì lo tránh đi nghe chưa, gọi ba má tới đón nghe chưa, ba má lo lắm có biết chưa?
- Mày phải làm gì tụi nó mới đánh mày chớ, làm gì có dụ thích thì đánh, khai ra đi, tại sao?
- Ông nói nhẹ thôi, con nó đang đau mà, để nó nghỉ ngơi? - má tôi cũng gắt lại với ba tôi, 1 phần cũng để giải vây cho tôi, má tôi thương tôi lắm.
- Dạ, chỉ là hôm đó đi học con xin cô ra ngoài vệ sinh thì gặp bọn nó đang hút thuốc, bọn nó bắt con lại hút 1 điếu, con không chịu, bỏ chạy lên lớp luôn, cái ra về tụi nó chặn đầu đánh vậy á.
- Vậy à! vậy thì lần này coi như tạm tha cho mày. Bọn kia là bọn nào, để tao nói chuyện với nhà trường và công an chứ thế này mãi sao mà học được. - Có vẽ là do gần đây tôi kiểm tra 1 tiết toàn 10 nên tính tình ông dịu hơn, chứ ngày xưa là tôi ăn chữi té tát, về nhà là kiểu gì cũng có trừng phạt.
- Tụi nó... tụi nó chắc ba không cần kiếm đâu... - Ba ngắt lời tôi - Mày sợ gì, con trai mà sợ sệt gì, ngày xưa ba mày 11 tuổi đã lên vùng đất tây nguyên này tự lập 1 mình, có thằng nào dám bắt nạt tao đâu, chiều nay tao phải lên trường làm việc mới được.
- Dạ không phải đâu ba, không phải con sợ mà ba nhìn xung quanh đi, tụi nó cũng ngất nằm la liệt đấy thôi ! Cả cái phòng này trừ con ra thì là tụi đánh con đấy, sợ là tụi nó còn bị đập còn nặng hơn con.
- Sao tụi nó lại nằm đây? Thằng nào đập tụi nó à?
- Con cũng không biết nữa, mà thôi ba cho qua đi, tụi này bị một vố này không biết mấy tuần nữa mới xuất viện, mình cần gì so đo với lũ này.
- Nói đi, có phải mày chơi với 1 nhóm nào nữa đúng không? tụi nó báo thù cho mày hả?
- Làm gì có, ba biết con rồi chỉ chơi máy tính là giỏi thôi chứ làm gì có bạn mà chơi. Mà giờ con quả thật là không có bị gì hết mà, không tin ba gọi bác sĩ lên khám lại một lần nữa đi là biết à.
- Mới khám hôm kia, bác sĩ bảo 1 tuần nữa khám lại, mày cứ yên tâm nằm đó nghĩ đi - ba tôi nói xong má tôi tiếp lời - Con cứ nằm đó nghĩ đi, ngày nào ba má cũng qua thăm con.
- Thì ba má cứ kêu đi, con đã nói không có gì mà, giờ khỏe như trâu. - Nói xong nhảy xuống giường, chạy một vòng quanh phòng.
Thấy tôi như vậy ba má cũng hơi lo, sợ tôi có vấn đề về thần kinh, cũng gọi bác sĩ tới kiểm tra, mặc dù hiểu lầm nhưng kết quả vẫn không khác với tôi mong đợi, bác sĩ tới là được rồi. Đến rồi kiểm tra xong, ông bác sĩ cũng há hốc mồm ra, kiểm tra chụp phim các loại mấy lần luôn. Ổng im lặng nhìn đi nhìn lại kết quả kiểm tra, rồi ổng thở ra một hơi, quay lại nói với bố mẹ tôi:
- Tôi cũng không hiểu có chuyện gì đang xảy ra cả, nhưng thể trạng của cháu nó... - Là bị sao vậy bác sĩ, con tôi có bị gì không( mẹ tôi hơi sốt ruột) - à không, cháu nó hoàn toàn bình thường thưa chị, tôi chỉ thắc mắc là làm sao một người bị chấn thương lại bình phục trong vòng vài ngày như vậy ! Ngành y học chưa bao giờ có chuyện này xảy ra! Thật ra 2 ngày trước tôi có định nói với anh chị là cháu nó có khả năng tổn thương não trái, dần sẽ ảnh hưởng đến thị lực và thần kinh, nhưng lúc đó chúng tôi cần phải kiểm tra thêm để cho chắc chắn! Vậy mà hôm nay đã hoàn toàn bình thường trở lại... Tôi không hiểu! Nhưng.. chúc mừng anh chị, cháu nó có thể xuất viện rồi!
Ông bà với bác sĩ nói thêm vài câu nữa cuối cùng cũng làm xong thủ tục cho tôi ra viện. Hôm sau tôi ra viện, đi ba hoa cùng đứa bạn nghe thằng cường nó khoe con gấu mới cưa đổ:
- ahaha, mày còn FA chứ gì, tao mới cưa con hot gơn 11 xong ! Thấy tao kinh không, đã ra tay là có em chết ngay! Đi để tí ra chơi tao dắt nó ra gặp mày ! ahaha ! chú mày cũng tìm 1 em đi chớ, bất tài vcl !- Nó đắc chí cười ha hả, làm tôi đen cả mặt, đậu xanh, đâu phải tôi không muốn đâu!
Giờ ra chơi nó dẫn tôi qua dãy B lớp 11, nó bảo tôi đứng đợi ở gốc cây gần dãy để nó vô rủ ẻm ra. Tí nó lôi ra 1 em gái, đm, da trắng, mặt cũng cute, body trông cũng được, vòng 1 cũng phát triển đấy, mỗi tội vòng 3 hơi lép, nhưng nhìn chung là em này cũng xinh xắn, số thằng này hên vl, đúng là hoa nhài cắm bãi cứt trâu, mà công nhận thằng Cường tuy hơi đen 1 xíu, da nâu nâu nhưng được cái đẹp mã, răng trắng! Nó dắt con bé lại chỗ tôi:
- Chào anh Vũ đi em, thằng này là bạn thân anh đấy! - nó chỉ vào tôi
Con bé này nhìn tôi rồi suy nghĩ gì gì đó rồi nhếch miệng lên cười:
- Thì ra là anh Vũ nổi tiếng của khối 12 đó hả! em chào anh! - Nó nói chuyện lãnh đạm vc, nhìn cái biểu cảm này chắc là khinh tôi rồi.
- Anh có nổi tiếng gì đâu em, chào em! Em là người yêu thằng Cường à! - Tôi vừa thấy thái độ đã không thích rồi, mà thôi cũng kệ, chả phải gấu mình, chả quan tâm, bắt chuyện cho có.
- Vâng! - Nói thầm vài câu gì đó, rồi nó quay qua nói với thằng Cường:
- Mình ra căng tin ăn đi anh. Anh Vũ có đi luôn không? - nhìn sang tôi và nháy mắt.
Dm, à bảo tao ở đó đi, đừng phá tụi mày chứ gì, được thôi, tao chả quan tâm:
- Ahaha, em với thằng Cường cứ ăn đi, anh mới ăn lúc sáng rồi chưa đói, anh lên lớp làm cái này đã. - Quay qua thằng Cường tôi cười cười - Mày đi với nó đi, tao có việc rồi. Thấy gấu mày là ok rồi.