- Trang chủ
- Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)
- Chương 26: Độc chiến với bầy sói!
Tác giả: Phượng Quỳnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nàng muốn nhân dịp bầy sói còn chưa tới bên này thì nhanh chóng rời đi, nhưng mà, cũng vào lúc này, trong lùm cỏ dại cách đó không xa lại hiện lên từng đôi từng đôi ánh mắt màu xanh đậm......
"Xem ra là không thể đi được."
Nàng khẽ nhíu mày, liếc mắt quét qua bầy sói đang vây bên này một cái, lại liếc mắt nhìn nam tử đang hôn mê một cái, cảm thấy chính mình thật sự là tự tìm rắc rối cho bản thân.
Đối mặt với bầy sói, nếu chỉ có một mình nàng thì còn tốt, nhưng phía sau còn có một người hôn mê, đây chính là phiền toái.
"Ô ngao!"
Một tiếng một tiếng sói tru vang lên, phảng phất như đang tuyên bố mệnh lệnh, bầy sói nguyên bản đang bao vây bên này đột nhiên nhảy đến trước mặt nàng.
Dựa vào dòng suối ở dưới sườn núi, nàng kéo nam tử tới một mặt sườn dốc nhô ra, hiện tại sườn dốc này chính là nơi phòng hộ tốt nhất, không cần nàng phải lo lắng sói sẽ đánh tới từ phía sau lưng, cũng không cần lo lắng đến nam tử ở phía sau nàng sẽ bị sói kéo đi.
Rút chủy thủ ra khoanh tay che ở trước người, cả người nàng toát ra sát khí ngút trời. Nếu trốn không thoát, vậy chiến đấu đi! Nàng cũng không tin giết không nổi hơn mười con sói này!
Đôi mắt lạnh lùng phát ra ánh sáng sắc bén, nàng âm thầm vận khởi huyền khí trong cơ thể, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hơn mười con sói đang chảy nước miếng kia, cũng giống như chúng dường như đang chờ đợi điều gì đó.
Hơn mười con sói liên tục phát ra tiếng truthấpthấp, giống như đang cố làm nàng sợ tới mức mất đi ý chí chiến đấu trước khi tiếp cận nàng, nhưng mà, Phượng Cửu rốt cuộc không phải là người bình thường, tự nhiên sẽ không bị dọa đến nỗi hai chân mềm nhũn và đánh mất sức chiến đấu.
Khi ở vào hoàn cảnh xấu, nàng không thể tiến công, nếu không sẽ bị công vây, cho nên nàng đang đợi, chờ bầy sói nhào lên.
Hơn mười con sói cảm giác được sát khí của nàng không lùi mà càng ngày càng tăng, gào thấp một tiếng, cũng vào lúc này, một con sói xám khá lớn đứng ở chỗ cao cũng tru lên một tiếng.
"Ô ngao!"
Tiếng sói tru rơi xuống, hơn mười con sói nháy mắt nhảy lên, bầy sói mở miệng lộ ra răng nanh sắc bén cùng nước miếng nhỏ xuống, nảy sinh ác độc hướng về phía Phượng Cửu muốn cắn, móng vuốt dài sắc bén của những con sói vươn ra như từng vệt sáng ánh lên trong bóng đêm.
Phượng Cửu nhắm chuẩn thời cơ, nháy mắt xuất kích!
Thân pháp quỷ dị vận dụng cùng với hơi thở huyền lực khiến tốc độ càng thêm mau, chuỷ thủ trong tay hung hăng đâm vào cổ một con sói đang nhào lên trên đầu rồi lại rút ra, trong bóng đêm, một tiếng kêu ngao ô thảm thiết thê lương truyền ra, nàng chỉ thấy một vệt máu phun ra, máu tươi ấm áp mang theo mùi tanh nồng đậm của sói vấy lên cả người nàng, con sói kia cũng theo tiếng ngã xuống......
Sau khi đánh chết một con sói, nàng lập tức lui về phía sau, chủy thủ trong tay vung về phía hai con sói đang nhào tới từ bên trái, có lẽ là do đồng bạn đã chết khiến những con sói còn lại cảnh giác hơn, tốc độ phản ứng của chúng rất nhanh, né tránh cùng lúc khi chuỷ thủ của nàng vừa được chém ra, trong khi những con sói khác gần như phóng đến trước mặt nàng.
Những con sói ở phía bên phải nàng có cơ hội đánh về phía nam tử đang hôn mê trên mặt đất ở phía sau, khi nàng lo công kích với những con sói bên trái và trước mặt, một khắc này nàng không thể phân thân, chỉ có thể vung chủy thủ lên hướng về những con sói bên trái đồng thời một chân đá về phía đống lửa, mấy nhánh cây vẫn mang theo ngọn lửa hồng bay về phía những con sói ở bên phải.
Sói chính là sợ lửa, nhìn thấy những ngọn lửa đang bay đến, bọn chúng kinh sợ gào lên một tiếng hoảng loạn và lùi ra phía sau, cũng vào lúc này, chuỷ thủ trong tay Phượng Cửu đã giết chết hai con sói bên trái, cộng với một con vừa rồi, lúc này, ngã ngay trước mặt nàng đã có ba con sói.
Có lẽ vì cả người nàng phát ra sát khí quá mức làm người sợ hãi, hoặc là do sự đẫm máu sắc bén của nàng dọa đến, trong miệng những con sói khác phát ra tiếng gào thấp lui về phía sau một bước mà không dám tiến lên phía trước, nhưng cũng không muốn cứ như vậy rời đi......