- Trang chủ
- Vạn Giới Gian Thương
- Chương 13: Lừa ra một phiến thiên địa
Tác giả: Tiểu Tiểu Thu Dạ
Dịch giả: KenSeki
Đang trong lúc vận Bắc Minh Thần Công, thì Đoàn Dự bỗng cảm thấy trên tay nhẹ bẫng, Bắc Minh Thần Công cũng dừng lại.
Đoàn Dự sửng sốt, ngẩng đầu lên, thì thấy sắc mặt Trầm Tam tái xanh.
Đoàn Dự lại càng hoảng sợ, không tự chủ được liền buông lỏng tay ra.
Bịch!
Thân thể Trầm Tam mềm nhũn nằm trên mặt đất.
" Trầm Tam!! ~ ngươi làm sao vậy, Trầm Tam."
Đoàn Dự đầy lo lắng, gọi.
Thế nhưng hồn vía Trầm Tam sớm đã quy thiên, làm sao có thể trả lời hắn được nữa.
Đoàn Dự đưa tay bắt mạch cho Trầm Tam, không bắt thì thôi, vừa chạm vào tay Trầm Tam, thì lập tức biến sắc:
"Cái này... Cái này... Làm sao có thể, như thế nào Trầm Tam lại chết rồi, cái này không đúng. Không phải sư phụ đã nói là Bắc Minh Thần Công chỉ hút nội lực của người khác, như vậy thì làm sao lại Trầm Tam lại chết được."
Đoàn Dự sợ tới mức ngồi bệt xuống đất, hai tay ôm đầu, khó có thể tiếp nhận sự thật này.
Mặc dù trước đây Đoàn Dự đã từng nhìn thấy cảnh giết người, nhưng chính bản thân ra tay giết người, thì đây là lần đầu tiên trong đời hắn... Hơn nữa, hắn cũng không hiểu tại sao sư phụ lại dạy hắn Bắc Minh Thần Công có thể giết người như thế. Đây không phải ý muốn của hắn, hắn không muốn giết người.
Chuyện này không phải là do Bắc Minh Thần Công có vấn đề, mà là do Đoàn Dự gặp phải một ông sư phụ vô trách nhiệm, tùy tiện quẳng cho hắn một cuốn Bắc Minh Thần Công đã bị cắt xén phần cuối, rồi không thèm quan tâm nữa.
Bản gốc của Bắc Minh Thần Công vốn có một phần cảnh báo ở phía cuối cùng, nhắc nhở một số cấm kỵ cùng môt số việc cần chú ý trong lúc tu luyện, nhưng Thôi Bác Văn lại sợ Đoàn Dự đọc được đoạn chữ "Gia nhập làm đệ tử phái ta, phải giết sạch đệ tử phải Tiêu Dao trong thiên hạ" ở phía cuối, thì bị lộ tẩy hắn, nếu không làm thì thôi, đã làm thì làm cho dứt điểm, nên hắn bảo Tiểu Y xóa sạch phần đó đi.
Việc này không khác gì dạy cho trẻ em chơi thuốc nổ, mà không nhắc nhở sự nguy hiểm của nó.
Ở bên này, Thôi Bác Văn chậm rãi thở ra một hơi!
Rốt cuộc hắn cũng đem Bắc Minh Thần Công vận chuyển một lần, nhưng khi hắn vận công lần thứ hai, thì không còn cảm thấy đau đớn như lần trước nữa, mặc dù vẫn còn hơi nhói đau ngứa ngáy một chút, nhưng so với những đau đớn lúc trước thì chẳng thấm vào đâu cả.
"Chủ nhân đã thay đổi thành công vận mệnh của Trầm thị gia tộc, thu được 2000 điểm năng lượng nhân quả."
Giọng Tiểu Y lại vang lên trong đầu Thôi Bác Văn, khiến hắn sửng sốt!
"Cái gì? Tại sao thay đổi vận mệnh của cả một gia tộc mà lại chỉ được có 2000 điểm năng lượng nhân quả? Tiểu Y, ngươi mau khai thật, có phải ngươi lại chế tạo linh tinh cái gì rồi đúng không?"
Thôi Văn Bác cảm thấy bực bội... "Con nhỏ Tiểu Y này càng ngày càng không biết điều, thay đổi vận mệnh của cả một gia tộc như thế nào lại chỉ được có 2000 điểm năng lượng, nói ra ai mà tin được chứ."
"Không phải đâu! Chủ nhân trách oan ta rồi..., thật sự chỉ có 2000 điểm thôi!" Giọng Tiểu Y trần đầy ủy khuất, 2000 điểm thì chẳng đủ để nàng tạo được gì cả.
"Vậy tại sao lại được ít như thế?"
"Bởi vì thế lực thuộc Trầm gia, nếu không bị chủ nhân thay đổi, thì tối đa cũng chỉ có thể chống đỡ được thêm một năm nữa, sau đó thì sẽ hoàn toàn suy sụp, vì thế nên điểm nhân quả không đủ để thay đổi đại cục" Tiểu Y nói giải thích rất trịnh trọng.
"Thì ra là thế! Hai nghìn thì hai nghìn đi, Tiểu Y mau chế tạo giúp ta hai bộ y phục!"
"Được, chủ nhân! Mà còn nữa, chủ nhân đã lấy được ba mươi năm nội công lực, có muốn chuyển thành điểm năng lượng hay không?"
"Ba mươi năm công lực thì chuyển được thành bao nhiêu điểm năng lượng?" Thôi Bác Văn cũng rất tò mò, hắn không có chút khái niệm gì về nội lực cả, hơn nữa cũng không biết tỷ lệ chuyển đổi nội lực thành năng lượng là bao nhiêu.
"Nói về nội lực, thì một năm công lực có thể quy đổi thành 100 điểm năng lượng!"
"100 điểm? Ít thế sao, như thế thì số nội lực ra vất vả thu được cũng chỉ có thể đổi thành 3000 điểm thôi sao?"
"Đúng vậy! Chủ nhân, nội lực thuộc loại năng lượng có tỷ lệ chuyển đổi tương đối thấp, nếu là Linh lực thì sẽ được nhiều hơn!"
"Thế thôi khỏi đổi đi! Phải rồi, tỷ lệ chuyển hóa của Linh lực là bao nhiêu?" Ba mươi năm công lực mới đổi được 3000 điểm năng lượng, giá này quá bình thường, hắn thà tự giữ lại nội lực để tự bảo vệ còn hơn, về phần năng lượng, trong thế giới Thiên Long này thì thiếu gì nhân vật có ảnh hưởng, cứ đi lừa gạt một vòng là đủ dùng. Cần gì phải nóng vội chứ.
"Linh lực thì tính là 10 ăn 1, tức là cứ 10 điểm Linh lực sẽ đổi được 1 điểm năng lượng, mà điểm nhân quả thì cao cấp hơn, nên tỷ lệ chuyển đổi tất nhiên sẽ cao hơn là 1:1, còn có..."
"Ngừng! Ngừng! "
Lão Thôi nghe qua đã muốn nổ đầu, những điều phía sau hắn không phải là không muốn nghe, mà tại vì theo lời Tiểu Y thì cũng không tìm đâu ra Linh lực, mặc dù thế giới nay khả năng là có tồn tại Linh lực, nhưng đoán có lẽ không có cách nào luyện, đó là phạm vi của tu chân rồi.
Về phần những dạng năng lượng cao cấp hơn, thì hắn biết rõ nghe cũng vô dụng, nên không cần thiết phải tìm phiền phức.
Thôi Bác Văn lắc đầu, không nghĩ về những thứ này nữa, liền chậm rãi mở mắt, thấy Đoàn Dự đang ôm đầu ngồi trên mặt đất, đối diện hắn là hai cỗ thi thể của Trầm Bát và Trầm Tam.
"Ồ. Dự nhi! Ngươi sao vậy?"
Thôi Bác Văn thấy hiếu kỳ, trong khoảng thời gian bản thân đang vận công điều tức, ngoại từ nghe thấy tiếng hai người nói chuyện thì không rõ là đã xảy ra chuyện gì.
Đoàn Dự nghe thấy tiếng của Thôi Bác Văn, ánh mắt trống rống nhìn lại, nói:"Sư phụ!Ta.. ta đã giết người!"
"Ờ. Vậy ngươi đi đào hố đem bọn họ chôn đi là được."
Thôi Bác Văn nói làm cho Đoàn Dự sững sờ.
"Ý sư phụ là gì?"
"Dường như không thèm để ý vấn đề mình có giết người hay không, bảo đào một cái đem chôn, lời nói bình thường giống như bảo đi ăn cơm vậy."
Nhưng hắn không để ý thấy rằng, khi nghe rằng hắn vừa giết người, thì thân hình Thôi Bác Văn trong chiếc áo choàng cũng run rẩy, bước ra xa chỗ mấy cỗ thi thể mấy bước.
Đây cũng là lần đầu tiên Thôi Bác Văn nhìn thấy thi thể, trước lúc xuyên không, ở kiếp trước của hắn, đâu có bao giờ được nhìn trực tiếp cảnh tượng kích thích như thế này.
Nội tâm hắn cũng sợ hãi vô cùng, không tự chủ mà lùi lại phía sau mấy bước, hơn nữa còn cảm thấy xung quanh là từng cơn gió lạnh thổi đến, làm cho Thôi Bác Văn không khỏi rùng mình một cái.
Rõ ràng đã bị Đoàn Dự giết... " Tiểu tử này từ khi nào lợi hại vậy?"
Đoàn Dự hết nhìn sư phụ rồi lại nhìn Trầm Tam, nói: "Sư phụ, trong suốt cuộc đời ta, cho đến giờ vẫn luôn ghi nhớ lời Thánh nhân dạy phải kiềm chế bản thân, chưa từng nghĩ tới sẽ ra tay đưa người ta vào chỗ chết, sư phụ, ta càng nghĩ càng không thể lý giải, vì sao ngươi dạy ta Bắc Minh Thần Công, gặp người giết người, không phải công pháp này chỉ hút nội lực của người khác hay sao? Vì sao? Sư phụ, rốt cục ngươi có biết lý do tại sao lại như thế này không?"
Hiện tại trong lòng Đoàn Dự một mảnh u ám, hắn vẫn luôn theo đuổi một đời Thánh Nhân chi đạo, nhưng mà hiện tại thì bây giờ lại làm ra sự việc mà Thánh Nhân chi đạo vẫn luôn chỉ trích, lại còn phạm cả sát giới trong giới luật của Phật môn.
Bởi vì gia tộc Đoàn Dự từ trước đến giờ vẫn luôn là tín đồ Phật giáo.
"Trẻ con không dễ dạy!"
Trong đầu Thôi Bác Văn vận chuyển rất nhanh, tìm phương pháp ứng phó... Xem tình hình này, nếu hôm nay không thể gạt được Đoàn Dự lần nữa, thì khả năng hắn sẽ có vấn đề tâm lý nặng, Thôi bác Văn cũng không biết được hậu quả sẽ ra sao. Có thể chỉ đơn giản là khó gượng dậy lại, hoặc đơn giản hơn là sinh tâm ma, dù là như thế nào, kế hoạch nương tựa Đoàn gia của hắn sẽ sôi hỏng bỏng không.
Đoàn Dự tiếng quát lớn của Thôi Bác Văn làm giật mình!
Nhìn Thôi Bác Văn nghi hoặc, nói:" Sư phụ ~! Không lẽ người tất cả những việc này người làm là đều có thâm ý?"
"Hừ! ~ Một điểm ngộ tính cũng không có... đồ đệ như thế ta không cần cũng được..." Ngộ tính cái rắm! Câu này của Thôi Bác Văn hoàn toàn là lời sáo rống, nếu như nãy giờ Đoàn Dự không nói gì, hắn cũng chỉ có thể cố vắt óc mà nghĩ tiếp thôi, mà bây giờ Đoàn Dự lại mở miệng nói, thế thì dễ hơn nhiều rồi, chỉ cần dùng một chút ám thị tâm lý, chắc chắn có thể dẫn dắt Đoàn Dự tự nhận ra đáp án cuối cùng.
Quả nhiên, Đoàn Dự nghe thấy sắp bị trục xuất sư môn, lập tức cuống cuồng, vội vàng chạy đến trước mặt lão Thôi dập đầu trên đất một cái, nghe như tiếng trống vang lên. Thấy thế Thôi Bác Văn nhíu mày.
"Cú đập này cần bao nhiêu sức mạnh cho vừa!"
Kỳ thật thì Đoàn Dự cũng không chủ ý làm mạnh như thế, nhưng hắn cũng vừa hút toàn bộ nội lực của Trầm Tam xong, rồi lại còn cả Sinh mệnh lực của hắn nữa, nên hiện tại huyết khí phương cương đến cực điểm. Hơn nữa hắn chưa điều khiển được nội lực, nên không chế mạnh yếu còn chưa tốt.
Cú đập đầu vừa rồi làm náy nổ đom dóm mắt. Nhưng Đoàn Dự vẫn có cắn răng chịu đựng,:" Kính xin sự phụ chỉ điểm sai lầm cho đệ tử!"