- Trang chủ
- Xuyên Về Cổ Đại
- Chương 11
Tác giả: Kim Tho
Hai người cận vệ của bọn hắn ra tay nhanh như chớp bọn người đó chết không toàn thay,nếu như người thườg nhìn thấy chắc chắn sẻ sợ chết khiếp còn đối với nó như vậy chưa đủ A.
Ai nha cứ tưởg phải ra tay xử mấy tên điên này tốn mấy cây kim độc khôg ngờ bọn hắn đáng sợ như vậy,đã vậy mấy ba chạy tới đây chi cho mệt z trờj đứng một chổ giết un đi,làm cứ tưởg phải hao sức với mấy tên tép rêu.(Chị chỉ đứg im phóg kim độc thuj côg sức gì đây a,mấy a soái ca đánh đấm người ta khôg than thi thui.Nó- đến thở kủg mệt người chống ta liền chém. T/g chạy mất dép)
-Làm công tử hoản sợ rồi.
-Ân,không sao,s bọn người đó lại muốn giết hai người vậy.
-Thật ra chúg ta ra tay cứu giúp một cô nươg bị thổ phỉ cướp không ngờ chúg ôm hặn muốn trả thù,Chúg ta không muốn kinh hãi đến người vô tội nên dụ chúng đến đây.Hàn Phong tìm đại một lý do gạt nó để khôg bị lộ thân phận.
-Ân,thì ra là vậy.
-Nửa đêm Tử Kì công tử s lại hứg thú đứg trên cây vậy. Lời nói ngoài mặt là hỏi nhưg thâm sâu là nghi ngời nó.
-Ân,ta có chuyện phải xử lý,trên đườg dùg khinh côg về thì nghe thấy tiếg độg về phía này định núp nghe ngóg k ngờ cây gãy. Nó định nói đến việc dây thắt lưng bị tuột nhưg nghỉ lại k lẻ nói cho hắn là mình không biết thắt thắt lưng để bị tuột nhục lắm nha.
-Ra là vậy.
-Thui trời đã khuya ta phải về không thôi mụi mụi ta lo lắng,hẹn gặp lại cáo từ.
-Công tử khoan đã..Hàn Phong chưa kịp nói nó đã nhanh chóg thi truyễn khinh công bay đi.
-Đuổi theo đều tra cho ta. Hắn ra lệnh.
Nó đang hướg về phủ bổg phát hiện có người đuổi theo thì nhanh chóg núp đi,Tiêu Lạc mất dấu thì thì quay đầu đi..
-xém nửa bị phát hiện,chết tiệt mấy tên đó khôg phải hạn tầm thườg lại nghi ngờ ta,dám theo dỏi ta đến đây,sao này pải đề phòg mới đươc.
-Chủ nhân thần đuổi theo đến thôn Y Sơn thì mất dấu xinh chủ nhân trách tội.
-Vô dụng,hắn nhàn nhạ cầm trà uống.một ngụm lạnh lùg nói.
-Huynh không nên trách Tiêu Mạc,Tử Kì đó vô cùg lợi hại lúc trước ta củg cho người theo giỏi đều mất dấu,lại có hai thuộc vô cùg lợi hại.
-Hắn im lặng một hồi''Lui ra''.
-Thuộc hạ cáo lui.
-Về nghỉ ngơi mai xử lý một chút rắc rối,củg gần tới thời hạn lo chuẩn bị.
Hàn Phong không nói gì một lúc rồi đứng lênh cáo lui về phòng nghỉ ngơi.
......Ta là giải phân cách......
Sáng hôm sau nó và nhỏ đag say giất nồg thì bị Tiểu Thuý đánh thức.
-Tỷ tỷ,hai tỷ dậy đi chúg ta phải lên đườg sớm.
- oáp..để tỷ ngủ tỷ được không, nhỏ ngoái ngủ ôm nó ngủ tiếp.
-Hai tỷ khôg lên đườg sớm lão gia sẻ đổi ý,Tiểu Thuý gán hô lớn nhấn mạnh từg chử.
Nó và nhỏ nghe không được suất phủ nửa thì lập tức tỉnh ngủ,ra lệnh cho Tiểu Thuý sửa soạn.
-Tiểu Thuý mụi soạn đủ đồ ta căn dặn chưa.
-Dạ,mụi chuẩn bị đầy đủ rồi ạ.
Nó gật đầu rồi bước ik ra xe ngựa,nhỏ còn buồn ngủ nên lên xe ngựa ngủ luôn,nó thì muốn cưởi ngựa tham quan khung cảnh.
-Nguyệt Tuyết tỷ tỷ sáng muội đi ra kinh thanh mua ít đồ tỷ dặn nghe người ta đồn hai cha con mộ gia bị giết,họ còn nói kế bên xác hai cha con họ có sổ tham ô,giấy cáo kiện hãm hại dân nử nữa,đáng đời hai cha con họ làm nhiều chuyện ác nên chết là vừa.
-Nha đầu mụi lo chuyện bao đồng rồi.
-Ân,tại mụi thấy họ ỷ thế hiếp dân bị thế là đúng,mụi còn nghe nói hắn còn để lại bức thư hâm doạ nếu ai tham ô ức hiếp dân hắn sẻ giết y như vậy,tỷ xem hắn đúg là anh hùng.
Nó nhìn vẻ mặt hâm mộ,mơ mộg,chuyển sag đỏ hồng của Tiểu Hương thì phì cười nếu nha đầu đó biết vị anh hùng nàng hâm mộ là nó thì vẻ mặt ra sao không biết.
Họ đi rất nhanh là đến kinh thành nó nghe Bích Ngọc nói trong kinh thành có một phiên chợ bán nô lệ rất muốn đến xem thử.
.........Tua.....tua...tua......
-Nơi này náo nhiệt quá. Tiểu Hươg vui vẻ reo lênh.
-Nguyệt Lam tỷ tỷ ̣ến kinh thành rồi tỷ tỉnh dậy đi.
-Oáp....tới rồi sao nhỏ vươg vai nhấp một cái dụi dụi mắt vén màn lênh xem.
-Oa náo nhiệt thật nha,hai mắt nhỏ ság rực.
-Chúng ta đến Châu Nam,mụi đừg có làm loạn.
Nhỏ chu mỏ cải lại.''Mụi có quậy phá đâu.''
Nó im lặng họ tiếp tục đi đến Châu Nam nơi này rất náo nhiệt,nhửg người ở đây toàn thương gia họ đến chủ yếu lựa người hầu hạ,có rất nhiều người ở đây treo bản giá bán thân làm nô lệ đều là tự nguyện.